Dịch & biên: †Ares†
oOo
Trời tốt sầm, tông môn rối loạn.
Lâm Phàm đứng trên tông môn nhìn con đường dẫn xuống chân núi, thấy từng đệ tử mặc y phục Thánh Ma Tông lục tục bỏ đi, lại nhìn cảnh vật thường ngày giờ trống trải xác xơ, cũng có chút buồn bã.
Đại đa số đệ tử đều lựa chọn rời đi, nguyện ý lưu lại không có bao nhiêu.
Quả nhiên tính mạng vẫn là quan trọng nhất.
- Hàn sư huynh.
- Phương sư đệ.
Lúc này, Lâm Phàm nhìn thấy hai vị huynh đệ từng bị mình ‘chỉnh’ vô cùng thảm.
Phương Hàn và Hàn Lục nhìn thấy người gọi mình, khẽ nhíu mày.
- Lâm sư đệ, không định xuống núi sao?
Hàn Lục cười lạnh trong lòng.
- Không xuống, Hàn sư huynh, Phương sư đệ, trước kia đắc tội nhiều, ta lần nữa xin lỗi hai người.
Lâm Phàm chắp tay nói.
- Không có việc gì, đều là chuyện nhỏ, sư huynh không nhỏ mọn như vậy.
Hàn Lục giờ phút này lại càng cười lạnh liên tục, không biết tên khốn khiếp này lại muốn làm gì.
- Huynh có đắc tội ta lúc nào sao?
Phương Hàn hỏi.
Lâm Phàm sửng sốt, tiếp đó cười khoát tay áo:
- Không có, là sư huynh nhớ lầm.
Lâm Phàm tự nhiên muốn bảo trì hình tượng tốt đẹp. Phòng của Phương sư đệ là hắn phá, nhưng Phương sư đệ vẫn không biết, tội gì mình phải thừa nhận.
- Lâm sư đệ, ngày sau có cơ hội sẽ gặp lại.
Hàn Lục đeo trên lưng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955902/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.