Dịch & biên: †Ares†
oOo
Thời gian trôi nhanh, có muốn níu giữ cũng không thể.
Nửa tháng sau.
Vô Danh phong đã trở nên nháo nhiệt hơn xa dĩ vãng. Nơi từng chỉ có mỗi ba sư đồ, hôm nay lại người đến người đi nối liền không dứt.
- Cẩu ca, đây là tài liệu của đệ, kính nhờ Cẩu ca chuyển tới Lâm sư thúc.
Một gã đệ tử ngoại môn nịnh nọt nói với Trương Nhị Cẩu, đem phần tài liệu thu thập trong một tháng đưa tới.
Hiện tại Trương Nhị Cẩu mỗi ngày đều rất tiêu sái, rất được tôn kính ở ngoại môn.
Người ta gọi hắn là Cẩu ca.
Đối với ngoại hiệu này, Trương Nhị Cẩu chẳng những không cảm thấy có gì không ổn, ngược lại cho rằng rất thích hợp với mình.
Từ sau khi hắn phối hợp biểu diễn cùng tông chủ, Vô Danh phong đã triệt để vang danh trong ngoại môn.
- Sư đệ, yên tâm, sư huynh sẽ sớm giao tài liệu của đệ cho tông chủ.
Trương Nhị Cẩu đặt một bộ bàn ghế đá ngay tại lối vào trên đỉnh núi, mỗi ngày ngồi ở đó đợi các đệ tử ngoại môn tới.
- Cảm tạ Cẩu ca.
Đệ tử ngoại môn kia sắc mặt vui vẻ, chân thành cảm tạ.
- Không cần cảm tạ, đệ cầm lấy tờ phiếu này, mai tới nhận đan thì đưa lại.
Hiện giờ đệ tử tới nhờ tông chủ luyện đan càng ngày càng nhiều, nếu không làm một chút phiếu thông tin thì không dễ quản lý.
- Sư đệ, có bao nhiêu tài liệu rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955835/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.