Chương trước
Chương sau
Dịch & biên: †Ares†

oOo

- Tông chủuuuu… không ổn rồi, có… có một đám nữ đệ tử đang vọt lên đây.

Lúc này Trương Nhị Cẩu vẻ mặt hoảng sợ, vội vàng chạy tới.

Rất dọa người, thật sự là rất dọa người.

Một đám nữ đệ tử hùng hổ xông tới khiến Trương Nhị Cẩu luống cuống không biết ứng phó ra sao.

Lâm Phàm khẽ nhíu mày, nữ đệ tử? Nữ đệ tử nào? Thế nhưng ra tới cửa, vừa nhìn, Lâm Phàm lập tức nở nụ cười, không ngờ là đệ tử Già Lam phong đến.

- Kính chào Lâm sư thúc.

Chu Dao Dao tiến lên, tươi cười chào hỏi.

- Kính chào Lâm sư thúc.

Những nữ đệ tử còn lại cũng hành động tương tự.

Trương Nhị Cẩu đứng một bên mà kinh ngạc vạn phần. Hắn không ngờ tông chủ lại quen biết nhiều nữ đệ tử như vậy, bởi từ khi tông chủ lập tông hắn đã bên cạnh, cũng không thấy tông chủ có lúc nào đi tạo quan hệ với người khác.

Kỳ quái, quả thật rất kỳ quái. Rồi đến khi nhìn rõ những nữ đệ tử này, Trương Nhị Cẩu mở thật to mắt không chớp.

Thật là quá xinh đẹp, nếu có thể lấy một người làm vợ thì tốt biết bao.

Tông chủ và các sư muội này có quan hệ tốt như vậy, mà tông chủ lại rất quan tâm hai đệ tử bọn hắn, như vậy chắc có thể nhân tiện nhờ ép duyên đây…

- Các sư điệt hôm nay sao lại rảnh rỗi lên Vô Danh phong thế?

Lâm Phàm cười hỏi.

- Chúng ta nhớ sư thúc nên tới thăm mà, hay là không được ạ?

Chu Dao Dao nói.

Lâm Phàm mỉm cười:

- Qua bên kia ngồi đi. Nếu đã đến rồi thì để sư thúc chiêu đãi các ngươi thật tốt.

Vô Danh phong chỉ có bốn người, so với cả ngọn núi rộng lớn thì quả thật có chút quạnh quẽ.

Hiện giờ có nhiều người đến đây như vậy thì càng đông vui.

Chu Dao Dao biết Vô Danh phong. Nơi này từng là một ngọn núi hoang um tùm cỏ dại, thế nhưng chỉ trong thời gian ngắn đã biến thành như vậy, nhất định là được tông môn chống đỡ mạnh mẽ.

Lâm sư thúc không hổ là Lâm sư thúc, chỉ một thời gian ngắn đã khiến tông môn để tâm như vậy, quả thật là phi phàm.

Thế nhưng hiện giờ không còn thì giờ trò chuyện phiếm nữa, Chu Dao Dao cất giọng khẩn cầu:

- Sư thúc, ngài có thể giúp chúng ta một chuyện gấp được không?

Chu Dao Dao nắm lấy ống tay áo của Lâm Phàm, đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm hắn, vẻ rất đáng thương.

Lâm Phàm cười nhẹ, làm ra vẻ mặt trưởng bối cưng chiều vãn bối:

- Được, có chuyện gì?

- Sư thúc có thể giúp ta luyện chế một ít đan dược được không. Đều là đan dược rất dễ luyện chế, nhưng cần gấp. Tài liệu chúng ta đều mang tới rồi.

Chu Dao Dao nói.

- Xin sư thúc giúp đỡ.

Một đám nữ đệ tử đúng lúc này tiến lên, đồng thanh cầu xin Lâm Phàm.

Hôm nay Già Lam phong được đại sư tỷ tổ chức một lần thí luyện, địa điểm là một bí cảnh ngay trên núi. Nơi đó tuy không có nguy hiểm gì, nhưng tình huống bên trong lại rất tồi tệ.

Bởi vì trong đó có muỗi, cực kỳ nhiều muỗi.

Thế nhưng đan dược đuổi muỗi lại không đủ để phân phát cho tất cả đệ tử.

Nếu không có đan dược này, một khi tiến vào bí cảnh nhất định sẽ bị muỗi hút máu.

Cuối cùng, đại sư tỷ vì công bình, trực tiếp phân phó không cho phép mang đan dược tiến vào bí cảnh.

Bởi vậy ở thời khắc sau cùng, Chu Dao Dao nghĩ tới Lâm Phàm, chỉ hy vọng Lâm sư thúc có thể hỗ trợ.

....

Trương Nhị Cẩu đứng ở một bên, hâm mộ nhìn tông chủ, khẽ than thở nhẹ: nhân duyên với phái nữ của tông chủ tốt thật, nếu người đứng trong vòng vây ấy là mình thì tốt biết bao.

Đáng tiếc chuyện này không có khả năng.

- Được, được, ta giúp…

Đối với Lâm Phàm, luyện đan là chuyện rất đơn giản. Hiện giờ đám hậu bối này cầu xin mình, đương nhiên không thể để bọn họ thất vọng.

- Sư thúc, chúng ta chỉ cần ba mươi viên đan, khi nào thì có thể ạ?

Chu Dao Dao đem dược liệu giao cho Lâm sư thúc rồi hỏi.

Bí cảnh không bao lâu nữa sẽ mở, các nàng cần phải nắm chắc thời gian.

- Rất nhanh thôi.

Lâm Phàm cười, sau đó lật tay phải, một ngọn lửa hừng hực bốc lên trong đó. Lâm Phàm ném hết tài liệu vào trong.

Đám Chu Dao Dao thấy thế thì trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ không biết đây là thủ pháp luyện đan gì.

Trương Nhị Cẩu được chân truyền của Lâm Phàm, hiện giờ tông chủ đại nhân đang luyện đan trước mặt mọi người, hơn nữa còn dùng phương pháp "Nhất niệm thành đan", hiển nhiên là ngụ ý sâu xa.

Thân là đại đệ tử Thánh Ma Tông, Nhị Cẩu làm sao có thể không biết tâm tư của tông chủ.

Nhất là khi nhìn thấy đám sư muội đã ngây người thì Trương Nhị Cẩu biết mình phải làm gì.

- Ồ, không ngờ là "Nhất niệm thành đan". Đây chính là thủ pháp luyện đan cao nhất a, ngay cả tông chủ và các vị thái thượng trưởng lão Thánh Tông đều phải sợ hãi trước thuật luyện đan này.

Trương Nhị Cẩu làm mặt kinh ngạc, hô lớn lên, đủ khiến toàn bộ nữ đệ tử Già Lam Phong nghe được.

Hiệu quả của những lời này thật rõ rệt. Sắc mặt khiếp sợ của đám nữ đệ tử Già Lam phong tức thì biến thành kinh ngạc.

Đặc biệt là Chu Dao Dao, ánh mắt nhìn Lâm Phàm đã vô cùng sùng bái. Nàng không ngờ Lâm sư thúc lại quá mạnh mẽ như vậy.

Chẳng qua nếu chỉ diễn cảm này đã đủ thì thật xem thường ‘tài năng’ của Trương Nhị Cẩu.

- Thủ pháp luyện đan này, Thánh Tông vạn năm nay chỉ mới có một người, mà vị tiền bối kia đã dùng thủ pháp này để đẩy Thánh Tông lên đỉnh phong, khiến các đại tông môn đều phải tìm tới cầu đan…

Trương Nhị Cẩu cảm thán nói, đồng thời ánh mắt cũng liếc nhìn chú ý tới sắc mặt của các sư muội Già Lam phong.

Năng lực nhìn mặt đoán ý nghĩ của Trương Nhị Cẩu rất cường đại, chỉ cần thấy hướng gió không đúng là sẽ lập tức đổi.

Chẳng qua hiện giờ mọi việc đều phát triển theo dự tính.

Lâm Phàm vừa luyện đan vừa thầm gật gù trong lòng. Nhị Cẩu rất khá, không hổ là đại đệ tử của bản tông, sau này nhất định phải hảo hảo bồi dưỡng.

- Chu sư điệt, lấy túi trữ vật ra, chuẩn bị nhận đan.

Ngay một khắc này, ngọn lửa trong bàn tay Lâm Phàm bốc lên mãnh liêt, thảo dược trong đó đã bị hòa tan hết, ngưng tụ thành đan dược.

- Dạ?

Chu Dao Dao sửng sốt. Nàng không nghĩ tới luyện đan lại nhanh như vậy, còn chưa tới một nén nhang.

Nghe sư thúc nói, nàng không dám chậm trễ, lập tức xuất ra túi trữ vật.

- Mở ra.

- Vâng.

Giờ khắc này, tay phải của Lâm Phàm rung lên, đan dược đang xoay tròn trong ngọn lửa tức thì bay về phía túi trữ vật.

Một viên.

Hai viên.

...

Cuối cùng trọn vẹn một trăm hai mươi viên.

- Sư thúc, quá nhiều rồi.

- Một phần tài liệu có thể ra bốn viên, vừa vặn.

Lâm Phàm nói.

Các đệ tử Già Lam phong cả kinh, có vẻ không dám tin. Từ trước tới nay, bọn họ đều cho là một phần tài liệu ra một viên đan dược, thế nhưng Lâm sư thúc lại luyện ra tới bốn viên.

Trương Nhị Cẩu nhìn mặt đoán chương trình, lập tức nắm chắc cơ hội mở miệng nói:

- Thuật luyện đan của tông chủ đại nhân có một không hai trong tông, cả thái thượng trưởng lão Đan Đỉnh phong cũng tự nhận không bằng tông chủ của chúng ta. Một phần tài liệu ra bốn viên đan là chuyện rất bình thường.

Quả nhiên, ánh mắt của các nữ đệ tử Già Lam phong khi nhìn về Lâm Phàm đã không dùng từ sùng bái nữa, mà là dùng từ điên cuồng, giống như là của fan cuồng dành cho thần tượng của mình.

Lâm Phàm mỉm cười, phất ống tay áo:

- Xong rồi, nếu đang gấp thì các sư điệt mau trở về đi thôi. Chuyện luyện đan này là việc rất nhỏ, không cần để ở trong lòng.

-----oo0oo-----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.