Dịch & biên: †Ares†
oOo
Lâm Phàm là tông chủ của bọn họ, đương nhiên nói cái gì chính là cái đấy, mà hắn cũng đang thầm cảm thán may mà mình đầu óc thông minh, phản ứng kịp trong tích tắc.
Hiện giờ nhìn thần sắc bái phục của đám đệ tử, Lâm Phàm cũng thoải mái hơn không ít.
Trương Nhị Cẩu chuẩn bị cơm canh, sau đó đợi mọi người dùng bữa xong, Lam Phàm lại để cho bọn họ tách ra đi nghỉ ngơi, chỉ giữ lại Diệt Cùng Kỳ.
Giờ khắc này, trong phòng Lâm Phàm không một tiếng động.
Diệt Cùng Kỳ đang rất khẩn trương. Không phải vì tông chủ trông rất đáng sợ, mà là vì chỉ có hắn và tông chủ ở một chỗ khiến hắn không thể ngăn chặn cảm giác sợ hãi bốc lên.
Lâm Phàm khẽ cười, vẫy vẫy tay với Diệt Cùng Kỳ, nói:
- Tốt, tiếp tục.
"Ầm..."
"Ầm..."
"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể +30 vạn exp."
"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể +30 vạn exp."
....
Thời gian cứ như vậy đi qua.
Trời về khuya, Lâm Phàm cũng đã buồn ngủ nhíu cả mắt.
- Chọn lưng của ta mà đánh. Bản tông nghỉ ngơi trước một lát, đợi ta tỉnh lại thì ngươi có thể nghỉ ngơi.
Lâm Phàm nói.
Diệt Cùng Kỳ nhìn tông chủ, trong ánh mắt đã hiện vẻ cầu xin, giống như là muốn tông chủ thả cho đi.
Lâm Phàm không phải là hạng người lòng dạ độc ác, đương nhiên cũng có tình người. Hắn nhìn Diệt Cùng Kỳ, sắc mặt bình tĩnh, vỗ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955777/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.