Dịch & biên: †Ares†
oOo
Trên đài tỷ võ.
Hai vị đệ tử thiên kiêu, vốn mỗi người mỗi vẻ, nhưng hôm nay Tông Hận Thiên có bộ dáng như vậy thì lập tức bị tư thế oai hùng của Phong Tiếu Linh biến thành nhân vật phụ.
- Ở Cửu Tiêu Tông, ta có nghe qua tên của ngươi, là một trong những đệ tử thiên kiêu mạnh nhất Thánh Tông đương đại.
Phong Tiếu Linh khen ngợi nói, thế nhưng lập tức đổi giọng:
- Có điều nghe danh không bằng gặp mặt, thật khiến người thất vọng cực kỳ. Ngươi cẳn bản không xứng nổi danh cùng ta.
Phong Tiếu Linh thong dong phe phẩy cây quạt, hoàn toàn không để Tông Hận Thiên vào mắt, thậm chí ánh mắt cao ngạo còn lộ rõ vẻ xem thường.
Giờ phút này, Tông Hận Thiên rất muốn hung hăng nghiền áp đối phương, thế nhưng đau đớn chỗ đũng quần lại để hắn không thể mở miệng, bởi vì hắn sợ mình vừa lên tiếng sẽ không nhịn được mà ngất đi.
Biện pháp của Lâm sư thúc thật sự quá độc ác. Nếu để Tông Hận Thiên biết trước như thế, hắn tình nguyện thua chứ không muốn chịu đau như vậy.
- Tông sư huynh cố lênnnn…
Bên dưới, các sư huynh đệ trong nhóm thiên kiêu tham gia thi đấu nhìn nhau một cái, sau đó cùng giơ cao nắm tay cổ vũ cho Tông Hận Thiên.
Bất kể thế nào, Tông Hận Thiên cũng là sư huynh của bọn họ. Dù hiện giờ mất hết mặt mũi, cũng hy vọng Tông sư huynh có thể thắng.
- Trận đất bắt đầu…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955764/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.