Dịch & biên: †Ares†
oOo
Yến tông chủ phát hiện khí tức của Lâm Phàm đang đều đặn, giờ đột nhiên ảm đạm dần đến độ muốn biến mất thì trong lòng cũng có chút luống cuống.
Đây là chuyện chưa từng xảy ra từ khi Thánh Tông lập tông truyền thừa tới nay. Hắn muốn ra tay kiểm tra, thế nhưng lực sinh mệnh trong cơ thể Lâm Phàm lại vẫn dồi dào như trước, ít nhất không cần lo lắng về tính mạng.
- Đây là đâu…
Giờ khắc này, Lâm Phàm mở mắt, ngây dại nhìn khung cảnh trước mắt.
Không phải mình đang trong đại điện sao? Tại sao lại tới đây rồi?
Trời đất toàn là màu đỏ, mây đỏ bay điên cuồng, không trung như là một cái miệng khổng lồ đang phun ra nuốt vào, mỗi lần phun đều có vô số thi thể từ trên không rơi xuống.
Thiên địa tiêu vong, thê thảm vô cùng.
Từng tiếng thét gào thê lương từ trên cao vọng xuống, khiến Lâm Phàm không sao bình tĩnh được.
Thật sự là quá mức kinh khủng.
- Sao ta lại lơ lửng ở không trung thế này.
Lúc này Lâm Phàm phát hiện mình đứng được trong không khí, thân hình mờ mờ ảo ảo.
Mà vào thời khắc này, một con quái vật khổng lồ cũng theo từ phía trên đầu của Lâm Phàm mà giáng xuống. Lâm Phàm hốt hoảng, vội giơ tay muốn ngăn cản.
- Vèoooo…
Thi thể của quái vật lớn kia xuyên qua người Lâm Phàm, sau đó tiếp tục rơi xuống phía dưới.
Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ linh hồn mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955754/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.