Dịch giả: †Ares†
oOo
- Sư huynh, Lưu Lăng Phong kia sẽ không sao chứ?
Đến giờ Tinh Nguyệt Vũ vẫn chưa thôi nhớ về giờ phút bị đánh cướp kia. Quả nhiên giống như các sư huynh sư tỷ nói, trong tông quá yên bình, chỉ có đi ra ngoài mới có thể trải nghiệm cuộc sống hoàn toàn khác lạ.
- Có lẽ vậy.
Lôi Hằng Phong cũng không dám chắc chắn.
Tuy Lưu Lăng Phong kia làm cho người ta rất khó chịu, nhưng bất kể thế nào, quan hệ giữa hai tông vẫn rất tốt, lão tổ Đạo Chủng Sơn còn từng kết đạo lữ với một vị lão tổ Huyền Kiếm Các. Tuy chuyện đã qua ngàn năm, nhưng phần tình nghĩa kia lại chưa từng biến mất.
- Ô, sư huynh, huynh nhìn kìa...
Đột nhiên, Tinh Nguyệt Vũ hô lên, chỉ thấy xa xa phía trước có một lá cờ lớn đang tung bay theo gió.
Lôi Hằng Phong ngẩng đầu nhìn, mặt tươi tỉnh hẳn lên:
- Mau lên, đó là người Huyền Kiếm Các, toàn bộ tông môn chỉ có Huyền Kiếm Các là cắm cờ hiệu khi dựng nơi nghỉ tạm.
....
Trong khu rừng nhỏ tà ác mà thần bí kia, từng đợt tiếng kêu rên đang vang vọng.
- Ngươi muốn làm gì? Buông ra.
Lưu Lăng Phong liều mạng giãy giụa, thế nhưng vẫn không thể ngăn cản người kia tóm lấy chân, lôi mình đi vào chỗ sâu trong rừng.
- Ta là đệ tử Huyền Kiếm Các, sư phụ ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.
Lưu Lăng Phong gào ầm lên như khóc. Quả thật, gã rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955723/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.