Dịch giả: †Ares†
oOo
- Hạ ca ca, phía trước có hang động, vào tránh mưa thôi.
Lúc này, từ bên ngoài truyền tới một giọng nữ, liền tiếp là một giọng nam, đều có vẻ còn trẻ.
- Ừ, Vũ Hàm cẩn thận một chút.
Hạ Du Thiên thân thiết nói.
....
- Ai đó?
Hai người vừa vào, Lâm Phàm giả vờ tỉnh lại, mở miệng hỏi.
Hạ Du Thiên nghe thấy có người, lập tức cảnh giác nhìn đối phương. Khi không cảm giác được khí tức nào từ trên người đối phương, Hạ Du Thiên cũng thở phào một cái, thì ra là một người bình thường.
- Vị huynh đài này, bên ngoài mưa to, chúng ta vào đây tá túc một đêm.
Hạ Du Thiên khách khách khí khí nói.
- À, không sao, mời các vị. Chỗ kia có lửa, có thể sưởi ấm. Mưa làm trời ẩm quá, dễ sinh bệnh.
Lâm Phàm ngồi thẳng người lên, thoải mái nói. Chút ánh sáng từ đống lửa cũng không thể chiếu sáng toàn bộ hang động.
- Cảm tạ.
Hạ Du Thiên gật gật đầu, sau đó cùng Vũ Hàm ngồi xuống. Hai người ngồi xếp bằng, vận chuyển chân nguyên, một luồng sương trắng bay lên, toàn cơ thể cộng cả quần áo đều đã được hong khô.
- Ồ, hóa ra hai vị là võ giả.
Lâm Phàm giả vờ kinh ngạc, nói.
- Đúng vậy, không biết huynh đài là người nơi nào?
Hạ Du Thiên cười hỏi, nhưng trong lòng vẫn rất cảnh giác.
Y mới từ gia tộc chém giết đi ra, đoạn đường tới đây đã liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955681/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.