Dịch giả: †Ares†
oOo
Giờ phút này, Lâm Phàm sắp khóc rồi. Chỗ này rõ ràng đã không phải là nơi dành cho người a.
Hắn vung Vĩnh Hằng Chi Phủ trong tay, chém về những cánh tay màu đen kia. Thế nhưng chúng nó lại như vô cùng vô tận, toàn bộ không gian nơi này đều bị phủ kín trong những cánh tay đó.
- Con bà nó, là ngươi bức ta. Thương Thiên Kiếm!
Trải qua lần thú triều ở Thanh Lĩnh quận, Lâm Phàm đã ngưng tụ được kiếm thứ hai.
Mà kiếm này được Lâm Phàm gọi là "Nhân Nghĩa Kiếm".
Pháp tướng ma thân ba đầu sáu tay nháy mắt xuất hiện, phòng ngự mọi hướng, phía sau là "Thương Thiên Kiếm" và "Nhân Nghĩa Kiếm" mang theo kiếm ý vô cùng, chặt đứt những bàn tay kia.
- Gà Con, đi ra cho tao.
- Ò ó o...
Giờ khắc này, Gà Con được thả ra từ túi chứa đồ, đang định đắc ý kêu to vài tiếng thì chợt nhìn thấy cảnh trước mắt, đôi mắt to tròn đáng yêu kia trợn lên sửng sốt, rồi vội đập cánh, né một bàn tay màu đen chụp qua.
- Gà Con, đừng kêu nữa, đánh nhau rồi...
Giờ phút này, quanh thân Lâm Phàm hình thành một vùng thoáng đãng, pháp tướng ma thân ba đầu sáu tay phòng ngự kín phía sau, dùng hai thanh kiếm ngưng tụ từ kiếm ý chặt đứt vô số bàn tay đen, mà phía trước được Lâm Phàm dùng Vĩnh Hằng Chi Phủ mở đường.
- Ò ó o...
Gà Con nhìn thấy tình huống xung quanh, giương cao đôi cánh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955650/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.