Dịch giả: †Ares†
oOo
- Thiên Địa Dung Lô!
Lâm Phàm gầm lên, mắt lộ vẻ điên cuồng.
Trong phúc chốc, một cái lò luyện tỏa hào quang vạn trượng xuất hiện, không ngừng xoay tròn trên không trung. Một con rồng thần uốn lượn quanh lò, khí tức thần bí và tang thương tràn ngập cả thế giới lòng đất.
- Tao muốn mày trả giá thật nhiều.
Giờ khắc này, Lâm Phàm đột nhiên bình tâm lại, nhìn chằm chằm vào cánh tay đen kịt đang đâm xuyên qua thân thể mình.
"Uỳnh!"
Thiên Địa Dung Lô nháy mắt mở nắp, nuốt lấy cả Lâm Phàm lẫn cánh tay kia vào trong, sau đó lập tức đóng kín lại, thế giới dưới lòng đất cũng trở về an tĩnh.
- Haha!
Lâm Phàm hung hăng kéo bàn tay khổng lồ kia ra, cái ngực hắn lập tức xuất hiện một lỗ máu thật lớn, dữ tợn khủng bố, máu tươi phun như nước lũ. Lâm Phàm hít thở dồn dập, cố sức đứng thẳng người, nhìn cánh tay đen kịt lơ lửng trong không gian của Thiên Địa Dung Lô, khóe miệng nở một nụ cười lạnh.
Cánh tay kia không ngừng đụng thật mạnh vào vách lò, bởi vì nó cảm nhận được uy lực kinh khủng bên trong này. Từng âm thanh va đập chát chúa vang lên, tuy nhiên không có bất kỳ tác dụng gì, Thiên Địa Dung Lô không chút sứt mẻ.
- Ha ha, đừng phí sức vô ích, ngày tận thế của mày tới rồi.
Lâm Phàm cười như điên dại, Huyết Hải Ma Công không ngừng chữa trị miệng vết thương.
Thế nhưng cái lỗ máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955647/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.