oOo
Đứng trên cái lưng rộng cả ngàn dặm của côn bằng, giống như đang đứng trên một mảnh đất cực lớn, mênh mông vô bờ, nhìn không thấy đích.
Tân Phong là đệ tử thiên kiêu của Cửu Tiêu Tông, kiến thức rất sâu, nhưng cũng bị một màn trước mắt dọa sợ.
Hung thú thượng cổ côn bằng, chỉ được nghe danh, chưa thấy chân thân bao giờ, hiện tại bản thể côn bằng xuất hiện trước mặt, không khiếp sợ sao được.
- Lâm huynh, cánh tay trái của huynh...
Lắc lắc đầu để mình bình tâm lại, Tân Phong mới nhớ đến cánh tay của Lâm Phàm, lo lắng hỏi. Y hoàn toàn không ngờ rằng Lâm huynh lại đi hiến tế cánh tay của chính mình.
Lâm Phàm khoát tay, trong mắt hiện vẻ kiên quyết, giọng cực lớn, vang vọng toàn bộ Cửu Tiêu Tông:
- Thánh Tông hiện giờ gặp phải nguy cơ, chút hy sinh này có đáng là gì. Phong huynh ngồi cho vững, côn bằng giương cánh, còn nhanh hơn nhiều với việc bay vọt hư không đấy.
Tân Phong thấy Lâm huynh như thế, trong lòng cũng bội phục không thôi, đồng thời có cảm giác có thể cùng Lâm huynh xưng huynh gọi đệ là phúc khí mấy đời tu luyện của mình.
- Đại điểu, chúng ta đi, đích đến là Thánh Tông.
Lâm Phàm đứng trên lưng côn bằng, vung tay lên, chỉ hướng phương xa.
"Vù..."
Trong một sát na, côn băng khẽ đập hai cái cánh che trời, lập tức hóa thành một vệt sáng, biến mất ở phía chân trời.
....
Các đệ tử Cửu Tiêu Tông, giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955590/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.