oOo
- Mẹ nó chứ, côn bằng này thật sự là quá tốn kém.
Giờ phút này, có hai bóng người xuất hiện ở trên Vô Danh phong.
Tiêu hao lớn như thế, triệu hoán côn bằng đi ra, lại chỉ tồn tại được một thời gian ngắn đã biến mất, để bọn họ rơi tự do từ hư không xuống.
Còn may là vừa kịp đến Thánh Tông, lên đỉnh Vô Danh phong mới biến mất, bằng không phiền toái rồi.
Thế nhưng khi Lâm Phàm định thần lại, nhìn xung quanh, sắc mặt lập tức biến đổi.
- Lâm huynh, nơi này...
Tân Phong còn chưa kịp hoàn hồn sau cú rơi tự do từ lưng côn bằng, có điều nhìn thấy sắc mặt của Lâm Phàm thì cũng cả kinh, đến khi rõ ràng trước mắt là Vô Danh phong bị tàn phá thì sắc mặt của Tân Phong cũng kịch biến.
Chẳng lẽ đã chậm rồi sao?
- Nhị Cẩu, các ngươi ở đâu...
Tâm tình thoải mái ban đầu của Lâm Phàm đã biến mất sạch, thay vào đó là vẻ sốt ruột.
Mà khi Lâm Phàm nhìn được người nằm bất động như một cái xác dưới đất thì sắc mặt triệt để thay đổi.
Đó là Diệt Cùng Kỳ...
Giờ phút này Diệt Cùng Kỳ nằm im lìm trong vũng máu, sinh tử chưa rõ.
Mà khi Lâm Phàm tiến lên, một cơn gió thổi tới, một mảnh vải màu hồng bay đến, khiến Lâm Phàm hoảng hốt.
Lâm Phàm dùng tay phải run run cầm lấy mảnh vải kia.
Đây là một cái tay nải...
Là tay nải của đồ đệ mình...
Diệt Cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955579/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.