oOo
Nghe tới thú triều, Lâm Phàm lại nhớ tới lần gặp hung thú hình người kia. Ngay lúc chuẩn bị đánh chết lại để nó trốn mất, thật có chút đáng tiếc đến tận bây giờ.
Nhiệm vụ do thiếu nữ này tuyên bố xem như không khó, phần thưởng cũng không sai, vinh hoa phú quý luôn có sức hấp dẫn với tán tu. Thế nhưng Lâm Phàm lại kinh ngạc khi không thấy một ai nhận nhiệm vụ này.
Thiếu nữ che mặt kia rất là sốt ruột nhìn xuống bên dưới, nhưng mãi vẫn không có ai nhận nhiệm vụ, gương mặt còn nhìn được ra rất trắng kia nhanh chóng hơi đỏ lên.
- Long Uyên công chúa, theo ta thấy, công chúa khỏi cần phát nhiệm vụ này nữa đi. Thú triều ở Long Uyên hoàng triều lần này không đơn giản đâu.
- Đúng vậy, ai nhận nhiệm vụ này thì kẻ đó xui xẻo.
- Ta nhớ, hình như lần này là lần thú triều thứ sáu nhắm vào Long Uyên hoàng triều rồi.
- Ở lần trước, đám hung thú kia có cả cảnh giới Đại Thiên Vị sơ giai đấy. Những người nhận nhiệm vụ lần đó chết gần hết, còn sống thì cũng biến thành phế nhân.
....
Nghe người phía dưới nói, Long Uyên công chúa cũng không biết nói làm sao cho phải.
- Các vị, thú triều lần này kính xin chư vị hỗ trợ, Long Uyên hoàng triều sẽ thỏa mãn mọi yêu cầu.
- Long Uyên công chúa, lão phu vẫn chỉ một câu, công chúa đi xin các tông môn giúp đỡ đi.
Giờ phút này, ông già có cảnh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955550/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.