Nam Vô Thánh Đế nhìn thấy Lâm Phàm nhìn về phía mình, trong lòng khẽ run lên, đồng thời cũng hối hận, năm đó tại sao không đem tiểu tử này triệt để tiêu diệt.
Đáng tiếc tất cả đều đã muộn.
- Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh mẽ, thế nhưng đây chỉ là một tia thần thức của bản Đế. Ngươi yên tâm, bản Đế sau này nhất định sẽ giáng lâm Huyền Hoàng Giới
Nam Vô Thánh Đế nghiến răng nghiến lợi nói.
Hắn đã có được đế vị, tâm trí đã sớm không có chút rung động nào, nhưng hôm nay hắn lại sử dụng chiêu thức thấp hèn này.
Kẻ sĩ có thể chết nhưng không thể chịu nhục
Mối thù này sẽ chấm dứt.
- Ta chẳng lẽ lại sợ ngươi? Chỉ cần ngươi có gan đến đấu với tiểu gia, tiểu gia sẽ đem ngươi ném đi, ngươi tin không?
Lâm Phàm gửi lời đến Nam Vô Thánh Đế.
Tuy rằng ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng tiểu gia đây không sợ.
Nam Vô Thánh Đế nhìn Lâm Phàm, sắc mặt dần dần bình tĩnh lại. Trong chớp mắt, một cỗ khí tức phóng lên trời, muốn khuấy tung thiên địa.
- Thôi được, hôm nay không nghĩ tới gặp phải loại người như ngươi vậy thì liều mạng đấu một trận
Nam Vô Thánh Đế đã không có nghĩ tới đường sống. Tuy nói tổn thất một phần thần thức rất là đáng tiếc, thế nhưng bây giờ cũng đã không quan trọng.
Vào đúng lúc này, cũng là tuyên cáo thất bại.
Ngọc Tịnh Bình chính là thứ để hắn gửi một tia thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955356/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.