- Cỏ huyền âm, cỏ liệt dương với trình độ luyện đan hiện tại của Lâm Phàm sớm đã nắm rõ trong lòng bàn tay sự kết hợp dược tính giữa các loại dược thảo với nhau, do vậy chỉ có đan dược mà Lâm Phàm chưa nghĩ ra chứ không có đan dược mà Lâm Phàm không thể luyện chế.
Dốc lòng luyện thành đan dược, lửa thần cháy rực trên bàn tay của Lâm Phàm, Lâm Phàm đưa toàn bộ dược thảo vào trong rồi bắt đầu luyện chế.
Trong ngọn lửa thần đó, toàn bộ nguyên liệu đều bị tan chảy hoá thành những giọt dịch thể, sau đó không ngừng tổ hợp lại, dần dần tản ra thành mùi vị của đan dược.
Thơm phức, ngửi mùi thơm này sẽ khiến người khác cảm nhận được đây là một loại đan dược tốt. Nhưng chỉ có Lâm Phàm là người rõ nhất đây là loại đan dược gì.
- Ting, xin chúc mừng luyện chế thành công đan dược thần bí, xin hãy đặt tên.
Lâm Phàm vuốt vuốt cằm chớp chớp mắt, nên đặt tên là gì cho hay nhỉ? Đặt tên cũng là cả 1 vấn đề lớn, đây là lúc để thể hiện tri thức của một người, tuy nhiên tên gọi cần phải gần gũi với công dụng của thuốc, đúng rồi, vậy thì sẽ gọi là. "Đây ắt có độc."
- Ting, xin chúc mừng mệnh lệnh thành công.
- Khà khà...
Lâm Phàm cười nhẹ hai tiếng, rồi thả Dạ Mẫu thú từ trong túi ra.
Dạ Mẫu thú lúc này đã chịu đủ sự công kích từ Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên của Lâm Phàm, đã sớm ngất lịm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955282/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.