- Vị trí của tên nhân loại kia chính là ở đây, không biết có thể gặp được hắn hay không?
Sáu tên Cổ Tộc cất bước đi trong rừng rậm, đồng thời trong tay mỗi người đều có một đầu cổ thú.
Những con cổ thú này kích thước không quá lớn, nhìn bọn chúng giống như loài sói, trong con ngươi xanh thăm thẳm tản ra ánh sáng làm người khác sợ hãi.
- Hừ, bắt được tên Nhân tộc đó thì nhất định phải nuốt gọn để bồi bổ thân thể một chút.
- Không biết vì sao đại nhân lại để một chút giun dế nhỏ bé của cái thế giới kia thành người của bộ tộc chúng ta, những tên giun dế đó và chúng ta mà ngang vai vế thì quả thực chính là một loại sỉ nhục.”
- Hỗn láo việc của đại nhân cũng đến lượt ngươi có thể bàn luận hay sao?
- Vâng... Vâng...
Người của Cổ Tộc sắc mặt đen kịt nhìn như hung thần, lúc này đang bước đi ở trong rừng rậm, cũng không có gặp phải cổ thú, dường như những cổ thú kia ngửi thấy mùi vị thân thể của Cổ Tộc, theo bản năng chúng thấy sợ hãi mà tránh đi.
Lâm Phàm tiến vào trạng thái ẩn thân trốn ở một chỗ, lạnh nhạt nhìn sáu tên Cổ Tộc này.
Một tên cảnh giới Địa Thiên Vị trung kỳ.
Hai tên cảnh giới Địa Thiên Vị sơ kỳ.
Ba tên còn lại Chí Thiên Vị đại viên mãn. Một đội ngũ cũng rất mạnh.
Hơn nữa sáu con cổ thú giống như sói kia tu vi vậy mà cũng là Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955271/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.