Trong lầu các trên cao huy hoàng của Cổ Tộc là một mảnh đen kịt, mấy ngọn lửa màu xanh đang phập phù như ma chơi, tăng thêm chút ánh sáng cho lầu các.
Tuy nhiên, so với bóng đêm nó lại vô cùng nhỏ bé.
Trên chiếc giường thủy tinh hình tròn, một cặp mắt màu lam chói loá trong bóng tối.
Áo da lông đen xa hoa choàng lên người của Tuyệt Vọng Hầu.
Lúc này, Tuyệt Vọng Hầu hết sức yên lặng, cặp mắt phẳng lặng như mặt nước, không một chút sóng.
Nhìn ánh lửa xanh, Tuyệt Vọng Hầu khẽ giơ tay lên, dường như đang truy tìm gì đó, nhưng bị tầng tầng lớp lớp bóng tối ngăn cản lại, cuối cùng từ từ hạ cánh tay xuống.
Tĩnh lặng, kìm nén.
Không một tiếng động.
-Tịch Quang.
Lúc này trong bóng tối vang lên một giọng nói uy nghiêm.
Khuôn mặt đáng yêu của Tuyệt Vọng Hầu hơi có chút sợ hãi nhưng chợt biến mất trong chốc lát.
-Vương....
Tuyệt Vọng Hầu quỳ xuống, áo da lông đen choàng trên người nhưng lại vô cùng nhỏ bé.
Trong bóng tối, một cặp mắt yêu dị màu tím xuất hiện, bất cứ ai nhìn thẳng vào cặp mắt yêu dị màu tím ấy cũng phải cúi đầu.
Cặp mắt yêu dị đó đột nhiên loé lên một tia sáng.
-Á....
Toàn thân Tuyệt Vọng Hầu bỗng nhiên run rẩy, một tiếng hét thê thảm phát ra từ họng của hắn.
Trên người Tuyệt Vọng Hầu toả ra những luồng khí màu đen rồi chảy về phía cặp mắt đó.
Tuyệt Vọng Hầu nằm rạp dưới đất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955227/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.