Lâm Phàm cất sừng của “Cự Vương Ba Đầu” đi, cái sừng này là đồ quý, mọc ở ngay trên đầu Cự Vương Ba Đầu và cực kỳ cứng rắn, đồng thời cái sừng này còn được nhiễm thêm khí tức của Cự Vương Ba Đầu, nếu để luyện khí thì nhất định sẽ luyện ra một bảo bối tốt.
Chẳng qua hiện giờ đối với Lâm Phàm mà nói, trước tiên cứ cất cái sừng này đi đã, đợi tới khi tìm được một vài món vật liệu thích hợp thì nhất định phải luyện chế ra một cái bảo bối thật xịn.
Chỉ tiếc hai gã phía trên mặt đất, rõ ràng đã là miếng thịt trong bát mình rồi vậy mà còn không dưng bay mất.
Đối với bất kỳ người nào mà nói, đây đều là chuyện khiến người ta bi thương cả.
Lâm Phàm nhìn hoàn cảnh xung quanh, vách hang gồ ghề quanh hắn khô ráo một cách dị thường và có chút tang thương. Phảng phất như đã bị chôn vùi ở nơi này từ rất lâu rồi.
- Rốt cuộc đây là nơi nào, chẳng lẽ là hang ổ của một loài Cổ thú?
Lâm Phàm nghi hoặc nghĩ thầm, kiểu dốc trượt này không giống do thiên nhiên tạo thành, mà giống như do con người làm ra hơn.
- Được rồi, đi bước nào tính bước ấy, cứ vào bên trong xem sao đã.
Lâm Phàm nhanh chóng tiến vào trạng thái ẩn thân, sải chân bước nhanh về phía trước.
Hắn vẫn luôn cực kỳ mong đợi gặp được những nơi thần bí và kỳ dị thế này.
Bởi vì trong tiểu thuyết, những nơi như vậy đồng nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955206/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.