Ở một nơi hoang vu, bốn phía xung quanh là núi hoang, tình cờ có một con cổ thú đi ngang qua nơi đây thì cũng nhanh chóng rời đi, loại địa phương khỉ ho cò gáy này đến cổ thú cũng xem thường.
Nơi này ngoại trừ hoang vu thì cũng chỉ có hoang vu thôi.
Cổ Thánh Giới rất lớn, những chỗ hoang vu và hiểm địa nhiều đến mức đếm không xuể, cho dù là bát đại chí cao Cổ Tộc cũng chưa từng đi hết toàn bộ Cổ Thánh giới.
Lúc này, một cánh tay từ trong hố sâu dưới mặt đất thò ra ngoài.
- Rốt cục thoát được rồi, quả nhiên sau khi dung hợp Thổ Linh Trường Hà thì có được ngay thần thông của nó.
Đối với người thường thì xuống đất là điều không thể, nhưng đối với Lâm Phàm lúc này thì đại địa giống như là quê hương vậy. Từ nay về sau tiểu gia lại có thêm một thủ đoạn bảo mệnh rồi.
- Cổ Tộc Vạn phu trưởng và Tam Đầu Cự Vương không biết có còn đây hay không? Ngày đó kết quả cuối cùng là gì?
Lâm Phàm quan sát bốn phía, đúng là chỗ hôm đó mình rơi xuống, nhưng bây giờ bốn phía đều vắng lặng không hề có một chút động tĩnh.
“Vết máu đen này là của Cổ Tộc Vạn phu trưởng, còn đây là của Tam Đầu Cự Vương, xem ra sau khi mình nhảy xuống hố thì “trận chiến” ở đây vẫn rất kịch liệt.” Lâm Phàm nhìn hai vết máu đông lại trên mặt đất, trong đầu tưởng tượng ra rất nhiều tư thế,...
Kết quả cuối cùng chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955192/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.