Dịch: Bích Nhi
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn:
Một vài bức hình ảnh giống như hoa tuyết nứt ra, sau đó tiêu tan.
- Một câu chuyện thật thê thảm.
Lúc này Lâm Phàm chỉ có một ý nghĩ, cuộc đời của Tuyệt Vọng Hầu thật sự đủ thảm, hơn nữa tình tiết này cũng có chút thương cảm.
Tình yêu thuần khiết như vậy, cuối cùng lại biến thành… Tuy đứa bé cùng với người trưởng thành, thế nhưng tình yêu không có biên giới.
Ngay lúc ánh mắt Lâm Phàm toát ra vẻ thương cảm, liền bị cảnh tượng phía trước hấp dẫn.
Ở trong không gian đen kịt kia, một bóng người nằm nhoài ra ở chỗ này, sau đó lắc lư trái phải, nũng nịu ngại ngùng.
- Không muốn, không muốn...
Thanh âm này có chút khàn khàn, thật giống như là vừa trải qua một trận hoảng sợ, dẫn đến tinh thần bất ổn, cuối cùng bản thân bị lạc lối.
Lâm Phàm vừa bắt đầu còn không biết rốt cuộc là ai, nhưng khi thấy khuôn mặt kia, nhất thời nở nụ cười, hơn nữa còn cười rất hài lòng.
- Cổ Khiếu!
Lâm Phàm không nghĩ tới chính mình lại có vận khí tốt như vậy, lại có thể gặp phải Cổ Khiếu, lúc này Cổ Khiếu một vẻ mặt tuyệt vọng, hiện ra nhưng đã chìm đắm ở trong Tuyệt Vọng lĩnh vực củaTuyệt Vọng Hầu.
- Này, người bạn nhỏ.
Lâm Phàm hướng về Cổ Khiếu hô vài tiếng, nhưng Cổ Khiếu dường như không nghe thấy, vẫn đang kêu lên sợ hãi, một tròng mắt hung ác, tối tăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955092/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.