Dịch: Tài
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn:
Ở thời khắc này, Lâm Phàm đã bạo phát toàn lực để Uy Quân Vương thấy rõ, kết cục của kẻ dám coi thường tiểu gia là bi ai tới cỡ nào. Cho tới lúc này hắn vẫn không biết vì sao Uy Quân Vương lại đột nhiên đồng ý, nhưng mà không nghĩ nhiều nữa. Có đôi lúc, vận khí cũng là một loại thực lực. Có thể là Uy Quân Vương nhìn thấy hắn quá tuấn tú, đẹp trai, không có cách nào chống lại được sự mê hoặc của của mình. Nên mới đột nhiên đổi ý cũng khó nói lắm à. Một phần ngàn giây lại trôi qua. Lâm Phàm liền vung tay trái ra, trong nắm tay kia phảng phất ẩn chứa sức mạnh vô tận và tốc độ không gì sánh kịp, vượt qua tất cả, đánh vỡ không gian. Không cho Để Uy Quân Vương bất kỳ cơ hội phản ứng nào.
- Đi ra đi, Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên.
- Đã hết giờ rồi.
Trong chớp mắt, Uy Quân Vương chợt quát một tiếng, một luồng uy thế ngập trời từ trên người hắn bạo phát ra. Trong tròng mắt, liền có một đạo tinh quang lấp loé, phảng phất như hắn không cần động thủ. Chỉ dựa vào một đạo ánh mắt này liền có thể chém giết mấy ngàn vạn lần tên giun dế ở trước mắt này.
Đùng!
Một thanh âm lanh lảnh vang lên, vang vọng cả bầu trời, truyền vào trong tai Lâm Phàm.
- Ngươi!
Uy Quân Vương vừa muốn động thủ, nhưng lại phát hiện đầu óc của mình đột nhiên quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955077/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.