Chương trước
Chương sau
Dịch: Toản

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn:

Vùng đất trung tâm Cổ Thánh Giới có tám toà tháp tráng lệ sừng sững bên trong trời đất, tám toà tháp cao này hình thành một cái vòng tròn, ở địa điểm trung tâm tám cái toà tháp cao kia là một cái hố đen sâu thẳm đen kịt, mặt ngoài hố đen có rất nhiều tia sáng toả ra giống như những phù văn vậy.

Bên trong một toà tháp cao có một tên Cổ Tộc lười nhác ở trên bảo tọa, trong tay nắm một viên cầu óng ánh long lanh có một đạo quang mang màu xám đang lưu chuyển.

- Chí Cao đại nhân, Uy Quân Vương chết rồi.

Đúng lúc này, một tên người hầu từ trong bóng tối dần xuất hiện cúi đầu không dám nhìn thẳng Chí Cao đại nhân bên trên bảo toạ.

- Ừ.

Bên trên bảo tọa phát ra một tiếng vang nhàn nhạt, thế nhưng tên người hầu này biết rõ Chí Cao đại nhân yên tĩnh như thế như vậy thể hiện đại nhân đã triệt để nổi giận.

- Chí Cao đại nhân thuộc hạ xin cáo lui.

Tên người hầu kia dường như là bị sự tức giận này ép cho không thở nổi nên muốn mau chóng rời đi nơi này.

- Ngươi muốn thành là chúa tể một phương coi chúng sinh là kiến hôi không?

Lúc này, Cổ Tộc bên trên bảo tọa mở miệng.

Âm thanh khàn khàn lạnh lẽo không mang theo một chút tình cảm nào, giống như mọi sinh vật bên trong đất trời này ở trong mắt hắn cũng như giun dế mà thôi.

- Chí Cao đại nhân, ta... Ta.

Tên người hầu Cổ Tộc vẻ mặt biến đổi nội tâm có chút kích động thế nhưng càng sợ hãi.

Bởi vì Chí Cao đại nhân ở trong lòng Cổ Tộc là nhân vật khủng bố nhất.

Trong chớp mắt một đạo hàn mang lóe lên.

Hạt châu thần bí trong tay Cổ Tộc Chí Cao trôi nổi ở trên đỉnh đầu tên người hầu.

- Bắt đầu từ bây giờ ngươi chính là một đời Uy Quân Vương mới.

Cổ Tộc Chí Cao mở miệng.

Bên trong Hạt châu kia có một đạo khí tức thần bí chợt bộc phát ra, sau đó đem tên thị vệ Cổ Tộc bao bọc lại.

- A…

Nhất thời tên thị vệ Cổ Tộc này kêu gào thảm thiết, thân thể không ngừng bành trướng giống như có món đồ gì đó trong thân thể đi muốn ra, một luồng sức mạnh kinh khủng bộc phát ra cũng không kém nhiều so với Uy Quân Vương lúc trước.

- Ha ha...

Cổ Tộc Chí Cao ngồi ở trên bảo tọa nhìn tên thị vệ trước mắt đang cười lớn.

- Đến cùng là ai giết chó của bản Chí Cao dĩ nhiên không tra được, con vật nhỏ Tuyệt Vọng Hầu này cũng biến mất không thấy tăm hơi, không biết đi nơi nào?

Cổ Tộc Chí Cao một tay nâng cằm giống như là đang suy nghĩ một chuyện rất bình thường.

...

Nếu như Lâm Phàm thấy cảnh này tuyệt đối sẽ cực kỳ sợ hãi bởi vì tên chí cao Cổ Tộc thực sự quá biến thái.

Xoay xoay tay vậy mà tạo nên một Uy Quân Vương, điều này cần thực lực biến thái cỡ nào mới có thể làm được.

...

Lúc này Lâm Phàm cảm thụ sức mạnh bàng bạc trong cơ thể, đặc biệt là cái lĩnh vực kia càng làm cho Lâm Phàm cảm thấy cấp bách thử, bởi vì ở trong vùng lĩnh vực này Lâm Phàm cảm giác mình là Chân Thần duy nhất.

Ở bên trong vùng lĩnh vực này ẩn chứa các loại công pháp, mà những công pháp này toàn bộ dung hợp lại cùng nhau có thể bùng nổ ra sức mạnh kinh khủng.

Đặc biệt là “Đại Phàm Ca” càng kinh khủng hơn nữa, Lâm Phàm không tin có người nào có thể ngăn cản được.

Chỉ cần đi vào trong lĩnh vực này vô cùng vô tận “Đại Phàm Ca” dâng trào lao đến đồng thời còn có các loại công pháp nghịch thiên khác nữa, đối với bất kỳ người nào mà nói đều kinh khủng giống như Địa ngục vậy.

- Con đường giết chóc của tiểu gia bây giờ mới chính thức mở ra, hiện tại đã tiến vào Thần Thiên Vị tầng hai Lĩnh Vực cảnh chỉ cần không gặp phải một ít tên biến thái thì còn lại đều có thể có sức liều mạng. Nội tâm Lâm Phàm cực kỳ hưng phấn.

Đứng ở trong vùng thế giới này Lâm Phàm ngước nhìn hư không tỏ ra vẻ tươi cười.

Xem ra cần phải rời đi sớm một chút, Uy Quân Vương bị mình giết chết Cổ Tộc nhất định đã biết, nhưng có Thiên Địa Dung Lô có thể ngăn cách tất cả tra xét coi như là biết cũng tuyệt đối không biết là ai giết chết, để phòng ngừa vạn nhất vẫn nên nhanh chóng rời đi là tốt nhất.

Lúc này Lâm Phàm không có chút do dự thân hình lóe lên liền biến mất ở bên trong đất trời.

Tuyệt Vọng Thành trở thành một toà thành trống không, sau này tuyệt đối không thể phát triền được nữa.

Đem Tuyệt Vọng Thành phá đi đối với phi thăng giả sau này mà nói là một cái hỉ sự to lớn, sau này khi phi thăng lên cũng sẽ an toàn rất nhiều.

...

Người lục đại tông môn mang theo sinh linh các chủng tộc xuất hiện ở nơi xa xôi.

- Bọn họ trở về.

Các đệ tử vẫn bảo vệ trận pháp nhìn thấy trận pháp loé lên phấn chấn nói ra.

Một số người một mực chờ đợi các đệ tử lục đại tông môn nhìn thấy bọn họ trở về thì hưng phấn không thôi.

Hào quang tiêu tan.

Sinh linh chủng tộc các giới nhìn quanh hít thở không khí mới mẻ đã thoát khỏi kiếp nạn cũng hưng phấn gầm rú lên.

Chúc Long trưởng lão nhìn xung quanh cũng hít sâu một hơi.

- Chúc huynh, chúc mừng các ngươi trở về.

Lúc này một người đàn ông tuổi trung niên khí tức chất phác ở phía trước nhìn thấy bọn người Chúc Long trở về trong lòng vui vẻ, thế nhưng vẫn hơi kinh ngạc cảm giác thấy khó mà tin nổi.

- Ồ...

Người đàn ông trung niên nhìn thấy những sinh linh của các đại thiên giới, đệ tử các tông môn đều an toàn trở về cũng hơi kinh ngạc.

Cảm giác có chút gì đó không đúng, hắn không hi vọng có đệ tử ngã xuống mà là Cổ Tộc mạnh mẽ bọn họ rõ như ban ngày.

Trở về không tổn thất một người căn bản là chuyện không thể nào.

- Vương huynh, lần này có phát hiện kinh thiên, hành trình đi Tuyệt Vọng Thành có một vị Nhân tộc Đại Đế xuất hiện, không chỉ giết chết Tuyệt Vọng Hầu, còn giết chết con trai Uy Quân Vương.

Chúc Long nói tới việc này thì nội tâm vẫn cực kỳ phấn chấn, bởi vì hai cái việc này với sinh linh các giới mà nói là một cái hỉ sự to lớn.

- Cái gì?

Người đàn ông trung niên nghe nói như thế, sắc mặt cũng là biến đổi hiện ra một chút không dám tin tưởng.

- Vương huynh việc này chúng ta cần phải thương lượng, hiện tại ta muốn đi gặp tông chủ đem chuyện này bẩm báo một chút, ngươi sắp xếp cho các đệ tử đi, phải chăm sóc bọn họ cho tốt.

Chúc Long nói xong liền hóa thành một vệt sáng hướng về phương xa chạy đi.

Một ít sinh linh của các đại thiên giới cùng đệ tử lục đại tông môn cùng những người không đi kể lại chuyện đã xảy ra hôm nay, trên mặt mỗi người đều toát ra vẻ hưng phấn.

- Nhân tộc Đại Đế quá mạnh mẽ, xoay tay liền diệt sạch trăm vạn Cổ Tộc, thực lực quá là khủng bố nghịch thiên.

- A, mạnh như nào? Các ngươi đi cùng đây cũng tận mắt nhìn thấy?

Các đệ tử nghe nói việc này thì từng người từng người trợn mắt ngoác mồm không dám tin tưởng.

- Đúng vậy chúng ta nhìn thấy Nhân tộc Đại Đế giết chết trăm vạn tên Cổ Tộc, ngay cả tứ đại Quân đoàn trưởng Tuyệt Vọng Thành cũng không có một tên may mắn thoát khỏi đều bị Đại Đế giết chết.

Tất cả mọi người nghe nói đến việc này cũng đều hít vào một ngụm khí lạnh, đối với vị Nhân tộc Đại Đế này cũng rất là hiếu kì đều muốn thấy mặt một lần.

Coi như là tông chủ của bọn họ cũng không thể ung dung giết chết hơn trăm vạn Cổ Tộc.

Nhân tộc Đại Đế đến cùng là tồn tại cỡ nào?

Thời điểm sinh linh chủng tộc các giới đang sùng bái Lâm Phàm thì hắn lại bị tình huống trước mắt làm khó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.