Chương trước
Chương sau
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

-Là ai? Lại dám phá hủy Kình Thiên Phong?

Người chưa tới mà âm thanh đã đến trước.

Trong tiếng nói tràn đầy lửa giận, một số đệ tử vây xem nghe thấy âm thanh này đều sợ hãi, run như cầy sấy.

-Không xong, Đại sư huynh trở về.

-Tiếp theo nhìn tên Nhân tộc này bị dày xéo thôi.

-Không biết Đại sư huynh sẽ đối phó với hắn như thế nào, ta muốn xem, bi kịch của tên ngông cuồng kia.

-Chúng ta mau tránh ra, đợi lát nữa Đại sư huynh động thủ có thể ăn đạn lạc bây giờ.

………….

Giờ phút này, Liễu Ngân đờ đẫn nhìn Kình Thiên Phong, lửa giận trong lòng như núi lửa muốn bùng nổ.

Không còn, Kình Thiên Phong của hắn đã không còn nữa.

-Là ta!

Lâm Phàm nhìn vào hư không, nói với Liễu Ngân.

Giờ khắc này Liễu Ngân đã hoàn toàn nổi giận, ánh mắt ngưng lại nhìn về phía LâmPhàm, mà Phương Vĩ Phong đang đứng bên cạnh cũng hô to:

-Đại sư huynh, hắn chính là Lâm Phàm.

Thời điểm Phương Vĩ Phong thấy có người phá hủy Kình Thiên Phong thì nội tâm của hắn đã muốn bùng nổ, rốt cuộc là tên khốn kiếp nào lại có can đảm phá đi Kình Thiên Phong của Đại sư huynh, đây không phải muốn chết sao?

Nhưng đến khi nhìn thấy Lâm Phàm, sắc mặt của hắn đại biến, phẫn nộ vạn phần.

-Ta muốn giết ngươi!

Liễu Ngân cắn răng nghiến lợi phun ra mấy chữ này.

-Liễu Ngân ngươi đây là muốn làm gì?

Vân Hà trưởng lão mở miệng hỏi.

Liễu Ngân nhìn về phía ông, sắc mặt cực kì khó coi:

-Vân Hà, lúc trước là ta nể mặt ngươi nên không giết hắn, nhưng bây giờ hắn dám hủy đi Kình Thiên Phong của ta, hôm nay bất kể là ai, ta cũng không nể mặt, nếu như ngươi muốn che chở cho hắn thì phải nhìn xem ngươi có cái bản lĩnh này không đã.

-Ngươi….

Vân Hà trưởng lão há hốc miệng, trong lòng vô cùng sốt ruột, không biết rốt cuộc Tông chủ có ý gì mà ngầm chấp nhận chuyện này.

-Được rồi, các ngươi cũng tránh đi, hôm nay ta tới đây cũng muốn nhìn một chút xem có phải do tính khí của Lâm Phàm ta đây quá tốt nên ai cũng có thể bắt nạt.

Lâm Phàm quay lại nhìn đám người Vân Hà trưởng lão rồi nhìn thẳng Liễu Ngân.

-Tốt, rất tốt, rất mạnh miệng!

Liễu Ngân đã động chân hỏa, sau đó nhìn Hồng Vân tiên tử, nói:

-Hồng Vân sư muội, lùi lại.

-Hồng Vân, ngươi lui lại đi, tin tưởng ta.

Lâm Phàm thần sắc bình tĩnh nói.

Hồng Vân nhìn Lâm Phàm rồi gật đầu:

-Ngươi phải cẩn thận.

-Ân.

Hồng Vân cũng biết chuyện không thể tránh được, nhưng nàng lại tin tưởng Lâm Phàm sẽ không làm chuyện mà không nắm chắc.

Lấy tốc độ tu luyện của Lâm Phàm mà nói, là kinh thiên động địa, là nghịch thiên, so với một tháng trước biến hóa phải nói là nghiêng trời lệch đất.

Khí tức càng thần bí khó lường.

-Hồng Vân sư tỉ rốt cuộc có quan hệ gì với Nhân tộc này?

-Ai biết, các ngươi nhìn đi, Đại sư huynh đang tức điên người rồi kia.

Liễu Ngân phát hiện khi hắn kêu Hồng Vân sư muội lùi lại thì nàng vẫn đứng yên đó nhưng lại vì một câu nói của tên Nhân tộc kia mà lui lại, sau đó còn dặn đối phương phải cẩn thận.

Bây giờ, Liễu Ngân thật sự giận điên người.

Không chỉ phá hủy Kình Thiên Phong của mình mà còn liếc mắt đưa tình với Hồng Vân sư muội, tên này, nhất định phải chết.

-Ngươi chính là Liễu Ngân?

Lâm Phàm nhìn Liễu Ngân, bộ dạng không đặt đối phương vào mắt.

-Hừ, muốn cầu xin tha thứ sao? Đáng tiếc đã quá muộn, lúc ngươi hủy đi ngọn núi của ta thì đã định giờ chết của ngươi đến rồi.

Liễu Ngân tức giận mà nói.

-Kỳ thực người cầu xin hẳn phải là ngươi á, vào khoảnh khắc ngươi hủy gian nhà của ta thì kết cục của ngươi cũng đã được định trước rồi.

Lâm Phàm cười nhạt nhìn hắn.

-Hừ, Nhân tộc ngươi thật sự quá càn rỡ, hôm nay, ngươi đã phá hủy Kình Thiên Phong của Đại sư huynh thì không ai có thể đến đây cứu ngươi đâu.

Phườn Vĩ Phong nổi giận nói, cái tên này dám phá hủy cả ngọn núi thì đúng là tự tìm chết, không trách được ai.

Chẳng lẽ hắn nghĩ có thể đối phó với Đại sư huynh sao.

Những người muốn tranh cướp vị trí tông chủ cùng Liễu Ngân đang chăm chú quan sát.

-Các ngươi nói xem ai sẽ thắng?

-Ta rất mong Nhân tộc sẽ thắng, nhưng chuyện này không thể, tu vi của Liễu Ngân tiến triển cực nhanh, đã sớm đột phá bình cảnh đạt đến cảnh giới mới, Nhân tộc dù mạnh thì cũng không phải là đối thủ của hắn.

-Mặc kệ ai thắng ai thua, chuyện này đã không còn trọng yếu nữa, Nhân tộc đã phá hủy Kình Thiên Phong, vô số bảo bối đã bị hắn nuốt lấy, bây giờ Liễu Ngân đã không còn thứ chống lưng, sau này lấy cái gì mà cạnh tranh với chúng ta.

-Cũng đúng, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, nếu như hôm nay tên Nhân tộc đó có thể sống sót thì ta nhất định sẽ mời hắn một chén rượu.

-Hahaha…

Đối với tình cảnh ngày hiện tại, trong lòng mọi người đều vỗ tay khen hay, còn chuyện Lâm Phàm sống hay chết, bọn họ không mấy quan tâm.

-Tông chủ, thật sự để bọn họ giao thủ?

Mộng Hằng Thiên nhìn tình cảnh này, biết rằng trận chiến là điều không thể tránh khỏi.

-Ta cũng muốn ngăn cản, nhưng nhìn tên Nhân loại kia, thấy hắn không sợ tý nào, như có định liệu trước, vì thế, ta thật muốn nhìn một chút xem chuyện sẽ diễn ra như thế nào, nếu lát nữa có chuyện gì không hay xãy ra, chúng ta ra mặt cũng không muộn.

Vân Tông tông chủ suy ngẫm nói.

Mộng Hằng Thiên gật đầu, hắn thấy bộ dáng tên kia như nắm chắc phần thắng ấy.

Liễu Ngân đã là Thần Thiên Vị cảnh giới Pháp Tắc tầng sáu, thực lực mạnh mẽ, một số trưởng lão cũng không phải đối thủ của hắn, rốt cuộc thì Nhân tộc này có gì để có thể thắng được Liễu Ngân?

Căn cứ theo báo cáo của Hồng Vân thì Nhân tộc này ở trong Thủy Hỏa bí cảnh vượt qua được Động Thiên lôi kiếp.

Hẳn là Thần Thiên Vị cảnh giới Động Thiên tầng thứ ba đi, coi như nghịch thiên, thì trong khoảng một tháng này, có thể đột phá tu vi lên Thần Thiên Vị cành giới Bất Tử tầng thứ tư.

Mỗi một cảnh giới, mỗi một giai đoạn đều có sự chênh lệch rất lớn.

Coi như có thể vượt cấp, ít lại càng ít.

Nhân tộc này rốt cuộc là có con bài gì đây.

…………

-Đến, động thủ đi, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết Lâm Phàm này không dễ trêu chọc.

Khí tức của Lâm Phàm đột nhiên chuyển biến.

Thần Thiên Vị cảnh giới Pháp Tắc tầng thứ sáu.

Tuy rằng đối thủ cao hơn hắn hai cảnh giới, nhưng Lâm Phàm chẳng lo lắng hay sợ hãi.

Bản thân Động Thiên của hắn có sức mạnh cường đại nhất định, hơn nữa từ khi tiến nhập vào cảnh giới bất tử thì Huyết Hải Ma Công cùng Vĩnh Hằng Thần Khu đã thay phiên ma luyện thân thể của hắn đạt được đỉnh cao.

-Ngươi đã muốn chết như vậy, thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Liễu Ngân giận dữ hét lên, đẩy bọn Phương Vĩ Phong sang một bên, thân hình hơi động, thời điểm mọi người lần nữa nhìn thấy hắn thì hắn đã đứng trước mặt Lâm Phàm.

-Chết cho ta!

Trong nháy mắt, Liễu Ngân mở bàn tay, năm ngón tay ẩn chứa sức mạnh cường đại, đem toàn bộ đường lui của Lâm Phàm phong tỏa.

Một chiêu này là muốn lấy mạng của Lâm Phàm.

-Không nghĩ tới thực lực của Liễu Ngân đã mạnh hơn trước, vừa ra tay liền thay đổi pháp tắc của thiên địa, thật không nghĩ đến hắn đã tiến nhập vào Thần Thiên Vị cảnh giới Pháp Tắc tầng thứ sáu.

Những tên muốn tranh chức Tông chủ cùng Liễu Ngân tranh nhìn thấy thực lực của hắn đều xanh mặt, bọn họ không ngờ là hắn lại mạnh lên rất nhiều.

Vân Tông tông chủ cùng Mộng Hằng Thiên gật gật đầu, tư chất của Liễu Ngân rất cao, nếu như tâm tính của hắn không có vấn đề thì vị trí tông chủ tuyệt đối là của hắn.

Không biết lần này Nhân tộc sẽ làm thế nào?

-Hừ, chỉ một chưởng mà vọng tưởng đánh chết được ta!

Lâm Phàm đột nhiên giơ tay lên, một ngón chỉ ra, trên ngón tay lập lòe Thương Thiên Kiếm ý tầng thứ chín.

Kiếm ý ngang dọc trên ngón tay, ngưng tụ thành một kiếm ý to lớn, có thể chém giết tất cả.

-Phá.

Chỉ tay bình thản, nhìn qua tư thế không thấy có bất kì uy lực gì thế nhưng sức mạnh bao hàm trong đó lại đủ hủy thiên diệt địa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.