Chương trước
Chương sau
Người dịch: Kira123
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lâm Phàm nghi hoặc nhìn cô bé đáng yêu trước mắt, nhướng mày, chẳng lẽ cô em này có tật xấu gì không nói được sao?

-Cái này xiên sắt, nó... Nó...

Tử Vận không thể tin được, nướng thịt thôi, lại dùng dùng tuyệt phẩm… tuyệt cmn phẩm...

Thật sự lãng phí mà.

-Chỉ là một cái tuyệt phẩm bảo khí thôi mà, không cần ngạc nhiên như thế!

Lâm Phàm chỉ cái xiên sắt, chỉ cười nhạt một tiếng, không phải chuyện gì to tát.

Chỉ là một cái tuyệt phẩm bảo khí, có cái gì mà ngạc nhiên.

Nhưng ngẫm lại, sinh linh Đại Thiên cũng không có nhiều bảo bối cho lắm, mà có thì đều là loại thường, đối với những cô nàng vừa bước chân vào đời này mà nối, kiếm được một món lợi khí, là việc rất khó khăn.

Phiêu Phiêu ngây ngẩn cả người, ánh mắt ngưng đọng trên xiên sắt, nàng không nghĩ tới, xiên sắt nhìn qua phổ thông vậy mà là một cái tuyệt phẩm bảo khí.

Vì muốn xác thực, Phiêu Phiêu lấy tay sờ tới sờ lui một hồi, nàng cảm nhận được bên trong nó có pháp lực bàng bạc.

Aiiii!

Lâm Phàm bất đắc dĩ thở dài, đâu phải ca giả vờ cool ngầu, thế nhưng trong vô tình làm cho đám em gái mưa này giật mình nữa rồi, việc này không nằm trong dự liệu.

Tuyệt phẩm bảo khí ta chỉ tiện tay luyện chế, cũng đâu có gì tốt, những những cô em gái này, mỗi người đều lộ ánh mắt thèm muốn lại vừa bất đắc dí, trong lòng Lâm Phàm bất giác nở nụ cười.

-Thịt rồng rất ngon, sau khi ăn xong, ta sẽ tặng những này xiên sắt cho các ngươi.

Lâm Phàm tùy ý nói.

Nhưng lọt vào tai những cô gái lại khác, các nàng đều nghĩ, gặp đại gia vung tiền như nước rồi, bảo vật thế này mà lại nói tặng là tặng, thật hào phóng.

Đám người Phiêu Phiêu, Tử Vận khiếp sợ nhìn Lâm Phàm, sau đó kiềm chế lại nội tâm đang kích động, run rẩy cầm xiên sắt.

Chỉ cần ăn thịt xong, đối phương sẽ tặng xiên sắt này cho các nàng.

Đúng là sự tình nằm mơ các nàng cũng chưa bao giờ nghĩ đến a.

Tử Vận há miệng, cắn nhẹ một cái.

Việc cấp bách nhất hiện giờ của các nàng chắc chỉ là mau ăn hết thịt để nhanh lấy được bảo khí mà thôi.

Ngay thời điểm Tử Vận cắn miếng thịt, sắc mặt đột nhiên biến đổi, khí tức cả người đột nhiên tăng lên liên tục.

-Thịt này...

Trong lòng các nàng chỉ nghĩ về cái xiên sắt, nhưng khi cắn miếng thịt vào miệng, thì kinh ngạc trợn tròng mắt.

Vì thời điểm căn khối này, lại phát hiện bên trong ẩn chứa pháp lực vô cùng hùng hậu.

Những luồng pháp lực từ thịt tiến vào cơ thể, sau đó hóa thành một nguồn sức mạnh như thủy triều, chạy khắp tứ chi bách hài.

Phiêu Phiêu khiếp sợ nhìn biến hóa của Tử Vận, sau đó không chút do dự cắn một miếng.

Phát sinh biến hóa giống y như Tử Vận.

Những cô gái xung quanh, không do dự mà ăn thịt, từng người sắc mặt đại biến, không thể tin được.

Giờ khắc này, Lâm Phàm vậy mà lại trợn mắt.

Đám em gái này chẳng lẽ có bệnh trong người hay sao ta? Chẳng qua chỉ là ăn chút thịt, đã trở thành như vậy, có làm quá hông?

Lâm Phàm mặc dù là Thần Thiên Vị bốn tầng Bất Tử cảnh, thế nhưng, trong cơ thể của hắn, pháp lực như đại dương mênh mông, những nguồn pháp lực ẩn chứa trong từng miếng thịt rồng, đối với Lâm Phàm mà nói, có cũng được mà không có cũng không sao.

Nhưng đối với những nữ hài tu vi yếu kém trước mặt mà nói, một khối thịt rồng, giống như một viên thần đan vậy.

-Tử Vận, tu vi của ngươi gia tăng?

-Tỷ, ta đột phá!

-Các nàng cũng đột phá.

-Thịt rồng này sao có pháp lực hùng hậu như thế?

-Muốn nắm giữ huyết nhục có hiệu quả như thế, chỉ có cường giả Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh, mới dùng pháp lực dung nhập vào từng tế bào trong cơ thể.

Các nàng hai mắt nhìn nhau, mỗi người đều lộ vẻ không dám tin.

Tử Vận kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, như nhìn quái vật.

-Ánh mắt không tệ, tu vi con rồng này, đúng là Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh.

Lâm Phàm cười nói.

Lâm Phàm cũng không nghĩ đến Cự Long huyết nhục, là thứ đại bổ đối với các nàng.

Được Lâm Phàm trả lời, các nàng lại trợn mắt, các nàng không nghĩ đến lúc sinh thời, lại có thể ăn được thịt của cường giả cự Long tộc Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh.

Đây là sự tình không dám tưởng tượng a.

Nhưng trong chớp mắt, các em gái, nhìn cái Huyết Trì xa xa kia.

-Vậy cái cũng kia, chẳng lẽ là máu của Cự Long Bất Tử cảnh?

-Nghe đồn, máu của thượng cổ hung thú Cự Long tộc có thể tăng cường thể chất, có tỷ lệ nhất định thay đổi thiên tư, đặc biệt là thực lực càng mạnh, hiệu quả càng lớn.

Thời điểm các nàng đang muốn tiến đến huyết trì, tự mình trải nghiệm máu rồng, một tiếng nổ vang truyền đến.

-Ha ha, các ngươi vậy mà không chạy nữa à? Vậy cũng tốt, tiết kiệm được một ít công phu, ha ha ha!

-Những mị tộc sinh linh được trời cao nuôi dưỡng này, từng người từng người đều có vóc dáng ngạo nhân a, thân thể không chỉ mềm mại, mùi vị còn rất ngon nữa.

-Sao không chạy tiếp đi, có phải hết sức rồi không?

Tiếng nói dữ tỡn từ bốn hương tám hướng truyền đến, mênh mông cuồn cuộn, nối liền không dứt, hung uy trong đó càng làm cho người ta run rẩy.

Đối với chủng tộc sinh linh của Đại Thiên thế giới, Cổ Tộc là phát ngôn viên của ma quỷ, khủng bố, tàn nhẫn, khát máu, không có nhân tính.

-Cổ Tộc đến rồi.

Thời điểm các nàng nghe được những âm thanh kia, sợ hãi mà run rẩy.

Cổ Tộc đuổi đến, vậy thân nhân các nàng, nhất định là bị giết hết rồi.

Nghĩ đến đây, các nàng lộ rõ bi thương.

Lâm Phàm vẫn nhàn nhã ngồi ở đó, nhìn những thân ảnh phía xa.

Cổ Tộc có thân thể cao to, giống như một toà tòa núi nhỏ, lúc cất bước đi, khí thế lăng nhân.

Màu da như mấy anh châu Phi, khuôn mặt dữ tợn, khủng bố, một số người nhát gan nếu nhìn thấy đám Cổ Tộc này, có thể bị dọa cho té đái a.

Mấy trăm đầu Cổ Tộc xuất hiện trước mặt đám người Lâm Phàm.

-Không nghĩ đến lại thêm một sinh linh Nhân tộc.

Một đầu Cổ Tộc nhìn thấy Lâm Phàm, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn, không để Lâm Phàm vào mắt.

Lâm Phàm nhìn đám Cổ Tộc này, đúng là không có bao nhiêu tính khiêu chiến.

Tu vi đều dưới đít người ta.

Cao nhất cũng chỉ là Thần Thiên Vị ba tầng Động Thiên cảnh.

-Tử Vận, Phiêu Phiêu...

Lúc này, trong đám cổ tộc, có một lao tù rất to ở giữa, nhốt vô số nữ tử.

Những cô gái này, già có, trẻ có, hiển nhiên đều bị bắt.

Tử Vận và Phiêu Phiêu những âm thanh này, sắc mặt hơi đổi, sau đó vui mừng.

Người thân của các nàng vẫn chưa bị bọn man rợ kia chém giết.

-Ha ha, đừng gấp, các ngươi rất nhanh sẽ đoàn tụ với nhau.

Một đầu Cổ Tộc cười tàn nhẫn, trong mắt lập loè hung quang.

-Không cần cứu chúng ta, đi mau, các ngươi không phải đối thủ của bọn này, hơn nữa, còn có đội quân Cổ Tộc ở phía sau.

Những Mị tộc nhân bị bắt, nhìn thấy các nàng Tử Vận không có chạy trốn, tất cả đều cuống lên.

Cổ Tộc thủ lĩnh ở đây, mặc dù chỉ là Thần Thiên Vị tầng ba Động Thiên cảnh, thế nhưng đại quân ở phía sau, có rất nhiều tên còn cường đại hơn.

Uy Quân Vương kế nhiệm, càng thêm cuồng bạo, điều động đại quân, bắt giết hết tất cả sinh linh của các chủng tộc khác.

Lâm Phàm nghe đám người Mị tộc bị nhốt nói còn rất nhiều Cổ Tộc ở phía sau, sắp đến rồi, thì sắc mặt đại hỉ, đứng lên.

Lâm Phàm không nghĩ đến, vận may của mình sớm không đến muộn không đến, lại đến đúng lúc như thế.

Một nhóm kinh nghiệm khổng lồ, tự mình đưa tới cửa.

Lâm Phàm sải bước ra, đi về phía Cổ Tộc.

Đám người Tử Vận nhìn Lâm Phàm, đột nhiên xoắn xuýt lên.

Đặc biệt là Tử Vận, thời điểm nàng nhìn thấy nam tử này, đã biết đối phương bất phàm, nhưng không biết có thể chống lại đám Cổ Tộc hay không?

Mà đối với đám Cổ Tộc, tên sinh linh này là đang tự tìm chết.

Bất quá cũng tốt, tự động dâng hiến, đỡ tốn thời gian.

-Đồ sinh linh hèn mọn, chết đi cho ta!

Thủ lĩnh Cổ Tộc cười lạnh một tiếng, một tay chộp đầu Lâm Phàm.

Lâm Phàm run vai, cười khẽ một tiếng, ngón tay điểm nhẹ, trong khoảnh khắc, một màn khiến tất cả mọi người đang có mặt khiếp sợ xãy ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.