Chương trước
Chương sau
Người dịch: Toàn
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Cổ Thánh Áo Nghĩa, Cổ Thánh Chi Quyền, Yên Diệt Tứ Phương.

Ba đại Thống soái Cổ Tộc không thể để cho tên Nhân tộc này tiếp tục chém giết, bọn họ liền triển khai sát chiêu.

Ba quyền đánh ra, có Thiên Ý Cổ Thánh Giới hạ xuống kèm theo cổ sức mạnh tự thân gia nhập vào, mỗi quyền vượt mười ngàn pháp lực lượng.

Mỗi quyền như núi cao rơi xuống, cực kỳ nặng nề, cả hư không rung động, mỗi quyền tiếp theo hóa thành một vị quyền Thần, quyền Thần chính là cực hạn quyền pháp, mỗi quyền đều ẩn chứa pháp tắc vô tận.

- Đại Đế Nhân tộc, ngươi chết đi.

Ba đại Thống soái Cổ Tộc không biết người này có phải là Đại Đế Nhân tộc hay không, lúc này bọn họ cũng sẽ không khinh thường nghĩ rằng một chiêu là có thể giết hắn.

Bộ quyền pháp này vốn phải có bảy đại Thống soái cùng đánh ra, mới bộc lộ hết sức mạnh của nó, một khi được triển khai hoàn toàn, sức mạnh của nó khiến Thần cũng phải kiêng kỵ.

Mặc dù bây giờ chỉ có ba đại Thống soái triển khai, nhưng sức mạnh bàng bạc tỏa ra cường đại hơn so với Thần Thiên Vị tầng sáu Pháp Tắc cảnh.

Lâm Phàm nhìn những tên Cổ tộc kia như con giun con dế mà thôi, bàn tay khổng lồ liên tục vỗ, tạo ra vô số dấu tay từ trên trời giáng xuống, đập chết đem đại quân Cổ Tộc.

Hấp thu! Hấp thu!

Trong lòng Lâm Phàm cười to, linh khí trong Động Thiên ngày càng dày đặc, Ngô Đồng Thần Thụ hấp thu tinh khí thần của Cổ Tộc, phát triển càng lúc càng nhanh.

Cành lá tươi tốt tản ra từng luồng lục quang, hoa linh lớn chừng bàn tay vui sướng không ngừng bồi dưỡng Ngô Đồng Thần Thụ.

Ầm ầm!

Ba quyền phá không trực tiếp đánh lên người Lâm Phàm.

- Xong rồi.

Ba đại Thống soái Cổ Tộc thấy cảnh này, trong lòng mừng rỡ, chỉ cần chúng chiêu thì dù thực lực hắn mạnh đến đâu, nếu không chết cũng tàn phế.

Nhưng điều khiến bọn họ không dám tin lại xảy ra, ba quyền cực mạnh của họ đánh lên người tên kia, chả có tác dụng.

- Không có chút bản sự nào, thật là phế vật.

Lâm Phàm cười nhạt một tiếng phủi phủi bụi trên quần áo.

Nếu không có Vân Tông chủ hỗ trợ tăng tu vi thân thể Lâm Phàm lên Thần Thiên Vị tầng tám Thiên Địa Thần Đan, ba quyền này, hắn vẫn thừa nhận được.

Bên trong Cổ Tộc, địa vị càng cao, thực lực càng cường đại.

Bất kể là ngộ tính hay thiên tư đều là những nhân vật đứng đứng đầu.

Ba đại Thống soái dưới một người trên vạn người, ngoại trừ Uy Quân Vương ra, bọn hắn là lớn nhất.

- Sao có thể như vậy! Ba đại Thống soái kinh hô.

Bọn họ không nghĩ đến, tên Nhân tộc dùng thân thể đỡ ba chiêu của mình mà chẳng sao, đúng là hàng thật rồi.

Tộc trưởng Mị Tộc nhìn ba đại thống lĩnh xuất sát chiêu đối phó Lâm Phàm, nhưng không có tác dụng nào, trong lòng thoáng hoảng hốt nhưng lập tức lộ vẻ tươi cười.

Nếu hắn đúng mạnh như vậy, thì Mị Tộc lần này, có cơ hội sống sót rồi.

- Đại Đế Nhân tộc, Lâm Phàm?

Từ khi nào Cổ Thánh Giới lại xuất hiện cường giả bậc này? Tại sao chưa từng nghe nói qua.

- Không có gì không thể, bởi vì thực lực của các ngươi thật sự quá yếu. Lâm Phàm khinh thường nói.

Bên trên Thần Thiên Vị tầng bốn Bất Tử cảnh chính là Nguyên Thần cảnh.

Người bình thường muốn trở thành cao thủ cảnh giới Nguyên Thần cảnh, nhất định phải cô đọng đệ nhị Nguyên Thần, nhưng Lâm Phàm vì nắm giữ hệ thống nên chỉ cần có kinh nghiệm là được.

Chỉ cần kinh nghiệm đạt đến một giới hạn nhất định, là có thể tiến vào Thần Thiên Vị tầng năm Nguyên Thần cảnh, sau đó sẽ tự động trở thành đệ nhị Nguyên Thần.

Bất kể như thế nào, Lâm Phàm cũng không thể bỏ qua cho ba đại Thống soái Cổ Tộc kia.

Nhưng lúc này, hắn cần phải trấn áp đám kiến hôi nho nhỏ kia cái đã.

Tuy nói Thượng Cổ Đại Yêu được mình hàng phục, luyện chế thành khí linh, thế nhưng, hung uy của nó vẫn còn, trong khi xuất thủ, dâng trào mãnh liệt, cuồn cuộn không gì địch nổi.

Vừa ra tay là vô số Cổ Tộc bị nuốt vào trong bụng, tiếp đó nó vung tay lên tạo thành bão táp, giết đám Cổ tộc thành cặn bã.

Một đàn kiến có thể gặm chết voi.

Thế nhưng đối với Lâm Phàm, những con kiến này là những con kiến không có răng.

Xung quanh Lôi Đình Pháp Vương hiện ra phật quang, trong miệng lẩm nhẩm, kinh văn tung bay, giáo hóa vạn vật, dưới sự gột rửa của kinh văn, rất nhiều Cổ Tộc có khuôn mặt dử tợn, đã trở lại bình thường.

Khi Lôi Đình Pháp Vương chỉ tay một cái, vô số Cổ Tộc không tự chủ được bị hút vào Động Thiên, khi chúng tiến vào, cơ thể lập tức nổ tung huyết nhục, tinh khí thần đều bị sinh linh bên trong Động Thiên phân cách, hóa thành hư vô.

A!

Ba đại Thống soái Cổ Tộc nhìn thủ hạ của mình bị tên Nhân tộc đáng ghét kia chém giết, lửa giận trong lòng bùng lên không thể nhịn được, tức giận gào thét.

- Chúng ta không phải là đối thủ của hắn, nhưng bằng bất cứ giá nào cũng phải chém giết hắn.

- Tên Nhân tộc ghê tởm, không giết được ngươi, thề không bỏ qua.

Ba đại Thống soái Cổ Tộc đứng đối diện nhau, trong ánh mắt đầy vẻ điên cuồng.

- Đại Đế Nhân tộc.

Ba đại Thống soái giận dữ hét lên.

- Hôm nay coi như liều mạng cũng phải chém chết ngươi.

Lâm Phàm vốn không để ý tới ba tên này, hắn muốn chừa bọn chúng đến cuối.

Nhưng để Lâm Phàm hơi kinh ngạc, trên người ba tên kia đột nhiên bạo phát ra luồng khí tức kinh thiên động địa.

Tộc trưởng Mị Tộc nhìn thấy biến hóa của những tên Cổ Tộc kia, sắc mặ đại biến, nhất thời kinh hô.

- Cẩn thận, ba tên đó muốn lấy Động Thiên, Nguyên Thần, Pháp Tắc của bản thân đánh đổi để triển khai một môn công pháp kinh khủng.

Lâm Phàm bất động thanh sắc, nhìn bọn chúng, sau đó cười nhạt một tiếng.

- Chẳng lẽ các ngươi vì giết ta mà muốn liều mạng hay sao?

- Hừ! Đại Đế Nhân tộc, ta biết ngươi rất mạnh, chúng ta tự nhận không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng vô luận như thế nào, bọn ta cũng phải cho ngươi trả giá thật lớn.

Ba đại Thống soái dữ tợn quát lên.

Trong chớp mắt, ánh sáng trên người bọn hắn chấn động mạnh, Động Thiên, Nguyên Thần, Pháp Tắc đột nhiên từ trong cơ thể bay ra dung hợp lại với nhau.

“Sát Lục Cổ Tiễn.”

Ba người lập biến mất, thay vào đó là một cây cung, cái cung này khí tức cuồng bạo, tràn đầy sát khí.

Bên trên bề mặt của cây cung hiện ra một khuôn mặt, là một trong ba đại thống soái Cổ Tộc.

- Nhân tộc đáng ghét, ngươi nghĩ rằng chúng ta chết sao? Nói cho ngươi biết, Chí Cao đại nhân không gì không làm được, coi như chúng ta chết rồi thì ngài ấy vẫn có thể phục sinh cho chúng ta, mà ngươi, nếu bị mũi tên này bắn trúng, sẽ hoàn toàn chết đi, hình thần câu diệt.

Ầm ầm!

Trong hư không lôi đình lấp loé, một luồng quang minh ý chí bay xuống.

- Thiên Ý giáng lâm, không gì không làm, Thiên Ý tiễn hiện.

Trong chớp mắt một luồng khí tức càng kinh khủng hơn lúc nãy đột nhiên bạo phát, lập tức xuất hiện một mũi tên dài đen nhánh trôi nổi trong hư không.

Bên trên mũi tên, ẩn chứa quấn một luồng sức mạnh thần bí.

- Con mẹ nó, bị chơi xấu rồi!!!

Lâm Phàm không nghĩ tới Thiên Ý Cổ Thánh Giới chơi xấu như vậy, giữa ban ngày ban mặt, trợ giúp Cổ Tộc.

Nguồn sức mạnh này quá mạnh, nó vượt qua tất cả, hơn nữa bên trên còn có một luồng khí tức thần bí.

Đây là khí tức thiên ý của Cổ Thánh Giới.

Đem Thiên Ý thêm vào, muốn một đòn giết chết ta?

- Chết cho ta.

Đại cung bắn ra mũi tên, sự sắc bén không gì không thể phá cùng khí tức hủy diệt hòa làm một thể.

Một âm thanh giận dữ vang vọng.

Một ánh hào quang vụt phá thiên địa, vượt qua thời gian không gian, bay tới Lâm Phàm.

- Chết đi, ngươi chết cho chúng ta!!!

Trên mũi tên dài hiện ra ba khuôn mặt dữ tợn, đang gào thét liên tục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.