Chương trước
Chương sau
Người dịch: Toàn
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nội tâm Lâm Phàm bình tĩnh lại, chuyện này không thể gấp, tuyệt đối không thể gấp, cần phải thảo luận một chút mới được.

Sau đó Lâm Phàm cùng bọn Lôi Đình Pháp Vương lén lén lút lút ngồi chồm hổm phía xa thảo luận với nhau.

Mười lão đầu nhìn đám sinh linh nói chuyện gì đó với nhau.

- Không cần biết hắn vào đây bằng cách nào, nhưng vô luận thế nào chúng ta không thể bỏ qua cơ hội này được. Xích Hồng Ma Tôn nói.

- Cướp là nhất định phải cướp rồi, hắn có thể vượt qua sự luyện hoá của Chí Cao thì nhất định có biện pháp gì đó.

- Không sai, nơi này là thiên địa của Cổ Tộc Chí Cao, nhất cử nhất động của chúng ta không nên quá lớn nếu không hắn sẽ cảm nhận được, nhưng làm sao để hắn tin tưởng chúng ta?

...

- Các ngươi nói bây giờ phải làm sao, mười tên này chẳng phải thứ tốt lành gì, có nên làm thịt hết không?

Trong lòng Lâm Phàm có chút kích động, mười tên này có tu vi rất mạnh, hơn nữa còn có nhiều Thánh Dương Đan như vậy, nếu như thu được tất cả, vậy thì một bước lên trời rồi.

- Chủ nhân, có thể cho ta một cơ hội hay không, để ta cảm hoá một lần như thế nào, cường giả Thần Thiên Vị tầng mười nha, ta chưa từng cảm hoá tồn tại mạnh mẽ như vậy.

- Không thành vấn đề.

Lúc này những lão đầu kia xem ra giống như là cá trên thớt vậy tuỳ tiện để người ta làm thịt.

- Ta cảm giác chúng ta nên bóc lột những lão đầu này, nếu như lấy được công pháp của họ là tốt nhất, khi tu luyện, chúng ta nuốt hết tinh hoa trong đó, dung nhập tự thân vậy có thể phát tài rồi. Đại Phàm Ca chi linh nói.

Thời điểm Đại Phàm Ca chi linh nói ra câu này, đám công pháp chi linh trong Động Thiên bạo động, mỗi người đều gật đầu đồng ý, rất chờ mong.

- Ừm, không sai, nên.

Lâm Phàm không do dự, gật đầu đồng ý.

Nếu lấy được tất cả thì buôn bán có lãi rồi.

Coi như bị Cổ Tộc Chí Cao phát hiện, cùng lắm là chết, Mị Tộc đã mang một giọt tinh huyết của mình rời đi, bất cứ lúc nào cũng có thể phục sinh.

Tất cả những thứ này, cần phải cảm ơn hệ thống rồi.

Vì có túi trữ vật, dù chết cũng không mất đồ.

Đặc biệt là khi phối hợp với “Tích Huyết Trọng Sinh” vậy càng nghịch thiên.

Thời khắc này, hai bên từng người đều mang ý riêng lần nữa chạm mặt.

- Tiểu hữu, chúng ta là sinh linh các chủng tộc trên Đại Thiên thế giới, đều đối kháng Cổ Tộc, ngươi mau giúp chúng ta mở gông xiềng, chúng ta có thể cùng nhau giết ra ngoài. Xích Hồng Ma Tôn lên tiếng.

- Đúng, vì sinh linh chủng tộc Đại Thiên thế giới, vì hòa bình, vì lật đổ Cổ Tộc, chúng ta sẽ không tiếc. Vũ Đô Quỷ Đế nói.

- Tiểu hữu, vừa nhìn đã biết ngươi là hạng người chính nghĩa, chúng ta có thể gặp nhau ở đây, chính là duyên phận. Vạn Cổ Thần Hỏa Đế nói.

- Tên Chí Cao ghê tởm kia trấn áp chúng ta tại đây giúp hắn cô đọng Thánh Dương Đan, gia tăng thực lực, gián tiếp trợ giúp hắn thống trị các chủng tộc đại thiên, trong lòng chúng ta rất bi phẫn. Tử Vong Đại Đế nói tiếp.

...

Từng chuyện nói ra, y như sự thật.

Trong lòng Lâm Phàm vạn phần bất đắc dĩ, nói dối ngay cả da mặt cũng không cần, đặc biệt là những lão già này, miệng ngọc phun kim, ai mà yếu tim chắc chắn bị lừa.

Những lão đầu này bị trấn áp ở đây rất lâu rồi, bọn họ sớm đã chịu không nổi nữa, muốn thoát ra nhưng không có cơ hội, bây giờ cơ hội đã đến, tuy nói xa vời nhưng bọn hắn không muốn từ bỏ.

- Được, ta có thể giải thoát cho các ngươi ra ngoài, thế nhưng các ngươi giao chân pháp hạt giống trong người ra để ta chọn từng cái. Lâm Phàm nói

- Hả??

Sắc mặt bọn họ sững sờ, không nghĩ đến sinh linh trẻ tuổi này nói chuyện thẳng thắn như vậy, trực tiếp đòi hỏi chỗ tốt.

Vào lúc này, ai dám từ chối cơ chứ.

- Tiểu hữu, ngươi cứ việc nhìn, nếu thích, đọc hết cũng được, không có vấn đề gì.

Trong chớp mắt, vô số chân pháp hạt giống bay ra, trôi nổi trên đỉnh đầu bọn họ.

Từng cái từng cái, màu sắc khác nhau, hình dạng to nhỏ cũng khác nhau mỗi một viên chân pháp hạt giống đều mạnh mẽ dị thường, từng vị công pháp chi thần đứng trong mầm mống chân pháp.

- Thật mạnh mẽ.

Lúc chân pháp hạt giống đi ra làm Lâm Phàm nhìn đến dại người.

Những lão đầu này có chút lớn lối, không nghĩ đến mỗi người đều luyện nhiều công pháp như vậy, lại còn tu luyện mỗi môn công pháp đến cực hạn.

- Tiểu hữu, ta có một môn Già Thiên Đại Thủ Ấn rất bá đạo, ngươi có thể nhìn một chút.

- Ta đây cũng có một môn công pháp cường hãn, một khi triển khai, thì Quỷ Thần khó lường vô địch thiên hạ.

- Được rồi, đừng chém gió nữa, vô địch thiên hạ cái éo gì còn không phải bị Cổ Tộc Chí Cao giam ở đây.

Lâm Phàm trực tiếp phản bát sau đó nhìn đám chân pháp hạt giống trước mặt, đưa ngón tay sờ qua chúng.

- Keng, chúc mừng phát hiện chân pháp hạt giống Già Thiên Đại Thủ Ấn, trong đó có ẩn giấu Nguyên Thần Xích Hồng Ma Tôn có học tập hay không?

- Học tập.

Trong lòng Lâm Phàm cười lạnh, biết đám lão gia hỏa này không có lòng tốt, nhưng bọn hắn lại không biết bổn thiếu gia ta có hệ thống, mỗi một cái chân pháp hạt giống cũng không cần dùng thần thức dò xét là đã có thể tự chủ học tập.

Lâm Phàm tin tưởng chỉ cần mình lấy thần thức hòa vào những chân pháp hạt giống có ẩn chứa Nguyên Thần trong đó, sẽ bị cắn nuốt mất, sau đó hắn có thể đoạt xác sống lại.

Nhưng đối với Lâm Phàm, loại giang hồ già đời này, sao có khả năng bị lừa dễ dàng như vậy, huống hồ còn có hệ thống nghịch thiên.

Muốn cùng bổn thiếu gia đấu trí, không có cửa đâu.

- Ai nha, khó quá, nên học cái nào đây ta?

Lâm Phàm vuốt từng cái chân pháp hạt giống sau đó để hệ thống học tập nhưng ngoài mặt vẫn biểu hiện ra vẻ khó khăn không biết chọn cái nào cho tốt.

- Tiểu hữu, ngươi có thể rót thần thức vào trong đó là có thể học thành trong nháy mắt, dù ngươi học hết đống chân pháp hạt giống này cũng không thành vấn đề. Xích Hồng Ma Tôn nói với Lâm Phàm.

- Gấp cái gì! Để ta chọn được một cái tốt nhất đã.

Lâm Phàm có lớn lối thế nào thì những lão đầu này cũng phải dựa hắn.

- Tốt, tốt, tiểu hữu làm sao cho hài lòng thì ngươi cứ làm.

Xích Hồng Ma Tôn thấy Lâm Phàm có chút không vui, lại tươi cười đáp lại.

Thế nhưng, trong lòng bùng lên cơn giận dữ.

- Tên ghê tởm này, đợi lát nữa đoạt xá xong, nhất định phải hành hạ ngươi sống không bằng chết.

Xích Hồng Ma Tôn tung hoành ngang dọc từ vạn cổ, tuy rằng một lần thất thủ bị giam ở đây, nhưng hung uy tuyệt thế làm sao có thể bị một tên tiểu bối răn dạy như vậy.

Thiên Hỏa bí pháp,.

Càn Khôn Phá Diệt Quyền,.

...

- Những công pháp này, mỗi một cái đều rất bá đạo, rất tốt rất tốt!

Trong lòng Lâm Phàm cười to, mỗi lần học được một môn công pháp, đám công pháp chi thần trong Động Thiên lại gào to nhào vào cắn xé.

- Càn Khôn Phá Diệt Quyền này tuy hơi khác với của ta nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, ta rút lấy tinh hoa là có thể lần nữa tiến hóa. Mạt Nhật Thiên Tai Thần Linh cười lớn không thôi.

- Thiên Hỏa bí pháp có thể giúp ta cô đọng thực thể, ta cũng phải hấp thu.

Ngũ Hành Chi Hỏa gào thét bao vây Thiên Hỏa bí pháp lại rồi rút lấy tinh hoa, Ngũ Hành Chi Hỏa chấn động mạnh, sau đó xuất hiện một tên nam tử thân mặc trường bào có ngọn lửa màu đỏ bốc cháy trước ngực, phiêu phù trong Động Thiên.

Giờ khắc này, Lâm Phàm mừng rỡ, nhóm công pháp chi thần trong Động Thiên của hắn có thể tiến thêm một bước rồi.

Hắn đang chậm rãi chạm vào tất cả hạt giống, như đang lựa hàng mua ở chợ vậy

Nhưng, bọn lão đầu lại cuống lên.

Người này sao chỉ nhìn mà không học, thực sự gấp đến chết người mà.

- Tiểu hữu chọn xong chưa?

- Dục cái gì mà dục, không thấy ta đang chọn sao? Lâm Phàm không nhịn được gắt lên.

- Đừng vội, tiểu hữu chậm rãi chọn, chậm rãi chọn a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.