Người dịch: Minh Thư Biên: Kira123 Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Tất cả chủng tộc sinh linh không dám tin nhìn tình cảnh trong quầng sáng trước mắt.
Nguyên Thần phân thân của Cổ Tộc Chí Cao “Kiệt” cứ như vậy, không còn?
- A!
- Nguyên Thần phân thân của Cổ Tộc Chí Cao bị tiêu diệt rồi.
- Tên Nhân tộc này rốt cuộc làm như thế nào vậy? Hắn thật sự mạnh vậy sao?
- Ha ha, hả hê lòng người a, Nhân tộc Đại Đế vạn tuế.
- Nhân tộc Đại Đế vạn tuế.
- Mị Tộc không sợ sinh tử, cho chúng ta xem một màn làm lòng người sung sướng a.
- Nhân tộc Đại Đế đứng ở đó thật sự quá đẹp trai a, nhưng vì sao lại mất một cánh tay rồi.
- Cuộc chiến vừa rồi nhất định rất kịch liệt, có điều trước mặt Nhân tộc Đại Đế, tất cả Cổ Tộc đều biến thành tro bụi.
...
Hiện tại, Đại Thiên chủng tộc vô cùng hưng phấn, không cách nào nhịn được.
Chuyện này, dưới cái nhìn của bọn họ mà nói, thật sự quá hả hê lòng người.
Bọn họ bị Cổ Tộc áp bức lâu như vậy, rất cần một anh hùng xuất hiện, đối đầu chính diện với Cổ Tộc.
Nhưng bọn họ đợi đã lâu lắm rồi, cũng chưa xuất hiện.
Tuy nói Đại Thiên chủng tộc có rất nhiều cao thủ, nhưng những cao thủ này, có ẩn sĩ không xuất hiện, có câu tâm đấu giác, có nghe tiếng Cổ Tộc Chí Cao đã sợ mất mật.
Nhưng bây giờ Nhân tộc Đại Đế đã xuất hiện, dùng thực lực tuyệt đối nghiền ép Cổ Tộc Chí Cao, điều này đối với bất kỳ sinh linh nào mà nói, là một chuyện làm phấn chấn lòng người.
Vân Tông
Hai người Vân Tông chủ và Mộng Hằng Thiên gườm mặt nhau đã lâu, giờ nhìn tình huống trong quầng sáng cũng đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Tông chủ, giả dối rõ quá đi, thời điểm tiểu tử này ở Vân Tông, tu vi mới là Thần Thiên Vị tầng bốn, nhưng Nguyên Thần phân thân của Cổ Tộc Chí Cao là Thần Thiên Vị tầng mười nha.
Mộng Hằng Thiên kinh ngạc, không biết nên nói như thế nào, ngược lại, dưới cái nhìn của hắn, tất cả những thứ này là giả.
Vân Tông chủ trầm tư một chút:
- Yêu nghiệt không thể dùng lẽ thường mà nhìn, xem ra chúng ta quá khinh thường hắn rồi.
Vân Tông chủ hiện tại không biết nên giải thích thế nào, bây giờ cũng chỉ có thể dùng hai từ “yêu nghiệt” để hình dung mà thôi.
...
- Hừ, Cổ Tộc tuy rằng rất mạnh, thế nhưng có Nhân tộc Đại Đế Lâm Phàm ta ở đây, tất cả đều sẽ tan thành mây khói, những đồng bào Đại Thiên chủng tộc, các hãy ngươi yên tâm, có ta ở đây, Cổ Tộc nhảy nhót không được bao lâu nữa đâu.
Lâm Phàm thô bạo, vênh váo nói, tiện tay chấn động cơ thể một chút, cánh tay bị nổ tung lại mọc ra lần nữa.
Lâm Phàm mặc dù không biết vẻ mặt của đám khán giả hiện giờ thế nào, nhưng theo hắn đoán, nhất định đều bị dọa kinh hãi hết rồi.
Sau đó, Lâm Phàm đánh tan quầng sáng, hắn muốn tu luyện.
Bây giờ chỉ còn sót lại hơn hai triệu tỷ “Thánh Dương Đan”, có thể biến ảo hết tất cả sinh linh trong Động Thiên, tăng cường thực lực bản thân.
Thực lực của hắn mặc dù không tệ, nhưng đối mặt với tên Cổ Tộc Chí Cao kia mà nói, vẫn còn quá yếu.
Xèo!
Trong chớp mắt, Lâm Phàm tiêu tan trong đất trời, trốn vào vực sâu vô biên trong lòng đất, khoanh chân một chỗ tiến vào bên trong Động Thiên.
Nơi ở của Cổ Tộc Chí Cao.
“- Vô liêm sỉ, vô liêm sỉ a.
Cổ Tộc Chí Cao “Kiệt” tức giận gào thét, khí tức vô biên bộc phát ra bên ngoài.
Các Cổ Tộc đang canh gác bên ngoài cảm nhận được cỗ âm hàn tức giận này, từng tên đều lạnh run, bọn họ không biết Chí Cao vì sao lại tức giận, nhưng không người nào dám xuất hiện trong mắt Chí Cao, bọn họ đều là giun dế, chỉ cần Chí Cao không cao hứng, bọn họ có thể biến thành tro bụi ngay lập tức
- Thủy Hỏa Đại Đế, ngươi tiêu diệt Nguyên Thần phân thân của ta, ta nhất định phải chém chết ngươi, còn cái tên Nhân tộc kia, ta sẽ không bỏ qua cho hắn đâu, một khi đã như vậy, bản Chí Cao sẽ tự mình giáng lâm, nhất định tìm ra được ngươi.
Cổ Tộc Chí Cao đã rất lâu không có rời khỏi đây, thế nhưng hiện giờ đã thật sự động nộ.
Hắn không có cách nào làm gì Thủy Hỏa Đại Đế, vậy hắn sẽ khai đao với tên Nhân tộc đó trước.
Trong chớp mắt, một đạo cầu vồng quét qua, những thủ vệ canh cửa là binh sĩ của Cổ Tộc đang nằm rạp trên mặt đất, thời điểm khi cầu vồng kia xẹt qua, liền hóa thành tro tàn.
Lửa giận trong lòng Cổ Tộc Chí Cao “Kiệt” cần phải dùng máu tươi của tên ghê tởm kia để cọ rửa.
Bên trong Động Thiên, Lâm Phàm nhìn “Thánh Dương Đan”chồng chất như núi, trong lòng mừng rỡ dị thường, nhiều “Thánh Dương Đan” như vậy, tuyệt đối có thể mang toàn bộ sinh linh và vật báu trong Động Thiên biến ảo khôn lường.
- Thiêu đốt! Thiêu đốt!
Lạc ấn của Tiên Thiên Động Thiên phiêu phù trong hư không, tản ra từng trận ánh sáng đoạt lòng người.
Ầm! Ầm!
“Thánh Dương Đan” không ngừng nổ tung, hóa thành dòng sông Thánh Dương dài đằng đẵng, hai tỷ bảy ngàn vạn “Thánh Dương Đan”, một con số khổng lồ, cho dù Lâm Phàm muốn ngưng luyện ra nhiều “Thánh Dương Đan” như vậy, sợ phải mất đến mấy vạn năm.
Thậm chí trong vạn năm đó, không thể làm việc gì khác, nhất định phải toàn tâm toàn ý tập trung vào mới ra được.
Phù phù!
Thời điểm khi lạc ấn Tiên Thiên Động Thiên cảm nhận được dòng chảy Thánh Dương Đan mênh mông, nhất thời chấn động.
“Òoo!”
Một âm thanh hùng hậu đột nhiên truyền đến, bên trong lạc ấn của Tiên Thiên Động Thiên đột nhiên xuất hiện ảnh hưởng.
“Ngâm!”
Đầu tiên luyện chế ra được trường Long, thân dài vạn trượng, vẫy đuôi tứ phía, sau đó một rồng một voi dung hợp lẫn nhau.
“Long Tượng”
Một sinh linh tựa như rồng lại tựa như voi xuất hiện bên trong Động Thiên, thân hình cao lớn, cực kỳ bá đạo, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể khiến người ta khiếp sợ.
- Lạc ấn của Tiên Thiên Động Thiên này quả nhiên là bảo bối, biến ảo ra một sinh linh thì pháp lực sẽ được kéo lên.
Dưới nồng đậm Thánh Đương Đan, lạc ấn của Tiên Thiên Động Thiên như trở nên điên cuồng, ánh sáng càng thêm chói lóa.
Từng mảnh, từng mảnh Tự thể trôi nổi xuất hiện, mỗi một chữ đều ẩn chứa sức mạnh vô thượng, đây tựa như là chữ của Thiên, mỗi một chữ đều rất cường đại.
“Trùng!”
“Dương!”
“Phượng!”
“Hoàng!”
...
Lâm Phàm hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, tốc độ tiêu hao “Thánh Dương Đan” cũng rất nhanh, Lâm Phàm tuy đau lòng nhưng tất cả những thứ này đều đáng giá.
Cảm thụ Động Thiên không ngừng tăng cường, pháp lực bản thân hắn càng thêm chất phác, Lâm Phàm càng hưng phấn.
Ở Cổ Thánh Giới, hết thảy đều lấy thực lực làm chuẩn, không có thực lực chính là cá trên thớt, mặc người chém giết, không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Thời gian bên ngoài cũng từ từ trôi qua.
Mười ngày.
Một tháng.
Một năm.
Đối với sinh linh Đại Thiên thế giới, Nhân tộc Đại Đế Lâm Phàm tựa như biến mất khỏi thế giới này.
Có người đoán Nhân tộc Đại Đế đã chết trong tay Cổ Tộc rồi.
Cũng có người đoán, Nhân tộc Đại Đế đã bị Cổ Tộc nhốt lại.
Còn với nhiều người mà nói, bọn họ vẫn tin tưởng Nhân tộc Đại Đế đang ẩn nấp ở đâu đó.
Nhưng ai cũng không biết, vực sâu bên trong lòng đấy, có một nhân vật khủng bố đang thai nghén tại.
Trong vực sâu dưới lòng đất, có một bóng người tựa như Thiên Thần, hòa quang lóe sáng, thân như Bảo Ngọc, vạn độc bất xâm.
Ba năm sau.
Một đạo khí tức cường hãn đột nhiên từ dưới đất bạo phát ra.
Khí tức cực kỳ cường hãn đó xông thẳng đến mây xanh, nhưng trong chớp mắt liền tiêu tán không còn chút động tĩnh nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]