Chương trước
Chương sau
Người dịch: Kira123
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lâm Phàm không nghĩ rằng thu phục Tiên Thiên chi kim lại nhanh như vậy, Tiên Thiên chi kim hóa thành sinh linh trong mắt hắn như giun dế, xoay tay có thể trấn áp, không có bất kỳ khó khăn nào.

Nếu là lúc trước, chắc phải tiêu hao một chút thời gian.

Thực lực đề thăng, thật tốt!

Bên trong “Yêu Thành”, Tiên Thiên Ngũ Hành đã có bốn loại, còn thiếu cái cuối cùng, chỉ cần tìm được Tiên Thiên chi mộc, Ngũ hành đầy đủ, là thời điểm “Yêu Thành” thoát biến.

Bên ngoài, đệ tử Hạo Hãn Tông còn đang chờ mình, trong lòng Lâm Phàm cười một tiếng, một chiêu kia, kinh thiên động địa bực nào, lát nữa, chắc chắn bọn họ sẽ hỏi mình là ai.

Khi đó mình nói tên ra, nhất định sẽ kinh động được họ, ngẫm một màn sắp diễn ra, Lâm Phàm kích động vạn phần.

Nguyên lai, sau khi có thực lực, tinh tướng được lại vui vẻ như thế, thật hưng phấn a.

Đệ tử Hạo Hãn Tông, thấy bóng người từ hư không đi ra, liếc mắt nhìn nhau, gật gật đầu, rõ ràng đã biết nên làm như thế nào.

Lâm Phàm chắp hai tay sau lưng, thần tình lạnh nhạt, dường như đây là một chuyện bình thường, không đáng nhắc đến.

Căn cứ theo kinh nghiệm nhiều năm, Lâm Phàm đối với tình huống này, sớm nằm lòng, không cần suy nghĩ nhiều, đã biết mình nên làm như thế nào.

Trong chớp mắt, Lâm Phàm xuất hiện trước mặt mọi người, trên mặt mang theo tia cười yếu ớt, đợi Hạo Hãn Tông đệ tử mở miệng.

Đám đệ tử Hạo Hãn Tông, trong nội tâm kích động dị thường, người trước mắt này có thể là Nhân tộc Đại Đế Lâm Phàm.

Bí cảnh nguy hiểm như vậy, trong tay ngài, lại bị phá diệt dễ như thế, nếu nói ra, ai tin chứ.

“Ha Hả!” Đợi đã lâu! Lâm Phàm thấy đối phương dĩ nhiên không ai nói chuyện, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

-Các ngươi nhìn ta như vậy, chẳng lẽ nhận thức ta?

Lâm Phàm dùng từ dẫn dắt.

Để Lâm Phàm bất đắc dĩ chính là, đám người kia, dĩ nhiên lắc đầu, “Không quen biết.”

Trong lòng mọi người Hạo Hãn Tông càng thêm tin lời nói của Diệp sư đệ.

Diệp sư đệ nói không sai, Nhân tộc Đại Đế là một vị Đại Thần khiêm tốn.

Nếu như người bình thường, đã sớm tự báo danh hào.

-Thật sự không biết?

Lâm Phàm không tin, hỏi lần nữa.

Cái này có chút không khoa học, sao có khả năng không ai biết mình đây.

-Không biết.

Đệ tử Hạo Hãn Tông lần nữa lắc đầu, biểu thị không quen biết.

Bọn họ đã bàn xong, nhất định phải giả như không quen biết.

Lâm Phàm thở dài bất đắc dĩ, sau đó giơ tay, một tia “Tiên Thiên chi kim” trôi nổi giữa không trung.

-Đây là cho các ngươi.

Thời điểm “Tiên Thiên chi kim” xuất hiện, các đệ tử đều bị vật trước mắt hấp dẫn.

Đối với bọn họ, “Tiên Thiên chi kim” thật sự quá ác liệt, chỉ khí tức thôi, như muốn cắt rời thân thể họ.

Tuy rằng chỉ một tia thôi, thế nhưng sức mạnh ẩn chứa trong đó, không thể coi thường.

Đối với Hạo Hãn Tông đệ tử mà nói, một tia này, có thể nâng cấp công pháp đến cảnh giới viên mãn.

Dù sao, đây chính là “Canh Kim chi khí” chỉ dưới “Tiên Thiên chi kim” a, thuần chính nhất là sức mạnh.

-Lâm ca, thực lực của ngài, thật mạnh.

Diệp Đào sùng bái nói.

Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, nhưng trong lòng vẫn còn chút thương cảm, mình nổi danh như vậy, mà vẫn có người không biết, chuyện này đối với Lâm Phàm, là một đả kích.

-Đủ dùng thôi!

Lâm Phàm không có hứng thú, mỉm cười nói.

Võ Thiên Hải giờ kính úy nhìn Lâm Phàm, nhưng nhớ lời tới Diệp sư đệ, không khỏi trấn an nội tâm, sau đó quay về Lâm Phàm, ôm quyền cảm tạ.

Nếu như không có đối phương, hắn không khả năng nhận được “Tiên Thiên chi kim”.

Thiên Tuyết có một chủ ý, nếu mời đối phương về tông môn, sẽ để tông chủ bọn họ cao hứng vạn phần, nhưng thời điểm nàng muốn mở miệng, dị biến phát sinh.

Hư không bình tĩnh như nước, đột nhiên nổi tia sóng lớn.

-Võ Đế Tông gặp phải thảo phạt của Cổ Tộc, kính xin các đại tông môn đến cứu viện.

Âm thanh này, rất bi phẫn cùng sốt ruột, như sắp không chống đỡ nổi nữa, mà sau đó còn một câu nói.

-Lần này Uy Quân Vương, Tề Quân Vương, Chấn Quân Vương, ba đại Quân Vương suất lĩnh ngàn vạn Cổ Tộc thảo phạt Võ Đế Tông, nếu có người đồng ý cứu viện, Võ Đế Tông sau khi ổn thỏa sẽ vô cùng cảm kích a.

-Chuyện gì thế này?

Lâm Phàm nghe thanh âm này, hơi nghi hoặc một chút.

-Đây là phá giới truyền âm pháp, trong chủng tộc Đại Thiên, thời điểm những tông môn bị Cổ Tộc tấn công, đều sẽ tìm giúp đỡ.

Thiên Tuyết lạnh nhạt nói.

-Tình huống như thế, các ngươi gặp rất nhiều lần?

Lâm Phàm nhìn thần sắc lạnh nhạt của bọn họ, nghi hoặc hỏi.

-Ừm, tình huống như thế trước đó cũng có phát sinh, nhưng rất ít người đi hỗ trợ, vì Cổ Tộc thật sự quá cường đại, đặc biệt là cả một đội quân Cổ Tộc tập hợp lại, càng khủng bố hơn, mỗi đại tông môn, đều ở nhà tự vệ, không dám nhóm lửa trên người.

Thiên Tuyết nói rằng.

-Không nghĩ đến, lần này lại có ba đại Quân Vương xuống núi, Võ Đế Tông này đến cùng đã làm chuyện gì?

Võ Hải Thiên không dám tin, hỏi.

Thực lực ba đại Quân Vương mạnh mẽ như vậy, mà Võ Đế Tông chỉ là một tông môn nhỏ yếu nhược, sao có thể chống đỡ được.

Âm thanh này lan truyền trong một phạm vi nhỏ ở Cổ Thánh Giới.

Một vài sinh linh khi nghe lời cầu cứu, trong lòng phẫn nộ vạn phần, muốn hỗ trợ, nhưng thời điểm nghe nói ba đại Quân Vương cùng xuất hiện, từng người từng người cũng yên tĩnh lại, bọn họ biết dù có đến hỗ trợ cũng chỉ đi chịu chết mà thôi.

Lâm Phàm nhìn hư không gợn sóng trước mắt, trong lòng động đậy.

Ba đại Quân Vương cùng xuất hiện, đúng là tiết kiệm thời gian mà.

Nguyên bản, căn cứ theo kế hoạch, hắn trước tiên muốn tập hợp đủ Tiên Thiên Ngũ Hành, tăng thực lực, sau đó đi tìm Uy Quân Vương vơ vét một phen.

Nhưng thực lực tự thân được tăng lên một tầm cao mới, đủ sài.

Du là Uy Quân Vương xuất hiện trước mặt mình, cũng không sợ.

-Sư tỷ, là Võ Đế Tông?

Diệp Đào nguyên bản còn cợt nhả, nhưng thời điểm nghe âm thanh đó, cả người đột nhiên run rẩy.

Thiên Tuyết và Võ Thiên Hải liếc nhìn nhau, trong mắt tỏ vẻ bất đắc dĩ, bọn họ biết sư đệ sao lại như vậy.

-Sư đệ, chuyện này đừng nghĩ nhiều nữa.

Võ Thiên Hải tiếc nuối nói.

Dù kéo cả Hạo Hãn Tông đi, cũng chỉ đi chịu chết.

-Vợ ta đang ở đó a.

Diệp Đào cuống lên, mặc dù bà vợ này không thích hắn, nhưng bất kể thế nào, cũng là vợ mình.

-Sư đệ, dù chúng ta đi hết, cũng không có tác dụng, ba đại Quân Vương cùng xuất hiện, ngàn vạn Cổ Tộc đại quân, diệt Võ Đế Tông, là chuyện trong chớp mắt.

Thiên Tuyết an ủi.

Chuyện này, bọn họ không thể ra sức, coi như muốn giúp đỡ, nhưng không có thực lực đó.

Ngay tại lúc này, Diệp Đào “bịch” một tiếng, quỳ trên mặt đất, dập đầu, hốt hoảng cầu xin.

-Nhân tộc Đại Đế, van cầu ngài giúp ta một chút, van xin ngài.

-Ngươi biết ta?

Lâm Phàm cười thầm trong lòng, nguyên bản tâm tình đang u buồn, biến mất sạch sành sanh.

“Nhận thức, nhận thức...” Diệp Đào vội vàng nói.

“Ha ha...”

Lâm Phàm bắt đầu cười lớn, một tay hóa mở hư không, tìm kiếm con đường trong “Phá giới truyền âm pháp” này.

-Vợ của ngươi tên gì?

Lâm Phàm trong lòng cực kỳ vui sướng, không có nghĩ đến những gia hỏa này, không vặt như thế, rõ ràng chính mình, lại làm bộ không biết.

-U Lan.

Diệp Đào trả lời.

...

-Sư đệ đứng lên đi, Nhân tộc Đại Đế đi rồi.

Võ Thiên Hải nói.

-Đi rồi?

Diệp Đào hoảng hốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.