Chương trước
Chương sau
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lâm Phàm không nghĩ đến Động Thiên của mình lại phát triển đến mức độ này.

Tề Quân Vương bị mình thu vào Động Thiên, vốn cho rằng muốn thu thập hắn phải phí một chút công sức. Nhưng không nghĩ sự tình đơn giản như vậy.

Tề Quân Vương đang tích cực phản kháng, đại khai sát giới. Nhưng đối với những sinh linh trong Động Thiên mà nói, chỉ cần Động Thiên còn tồn tại, thì bất tử bất diệt, chết bao nhiêu lần vẫn có thể phục sinh. Mà cành cây Ngô Đồng Thần Thụ giống như linh xà, gắt gao quấn chặc Tề Quân Vương.

...

-Thứ hỗn trướng, ngươi rốt cục mang Tề Quân Vương đi đâu rồi. Chấn Quân Vương rống giận, hắn không nghĩ đến cái tên Nhân tộc đại đế này có thủ đoạn lại quỷ dị như vậy.

-Đừng nóng vội, đợi lát nữa ngươi có thể đoàn tụ với hắn.

Lâm Phàm cười một tiếng, bàn tay lớn chộp tới Thanh Minh Cổ Chung trong hư không.

-Thật nặng.

Thời điểm chạm vào Thanh Minh Cổ Chung, Lâm Phàm cảm nhận được một luồng năng lượng mênh mông truyền đến.

-Tuyệt phẩm Đạo khí quả không hổ danh, khí linh dĩ nhiên biết phản kháng.

Thời điểm Lâm Phàm bắt đượcThanh Minh Cổ Chung, linh điên cuồng phản kích. Đạo khí chính là bảo bối, thủ đoạn cường hãn, tuyệt đối không là người bình thường có thể ngăn cản.

-Nhân tộc Đại Đế, đừng nghĩ cướp được Thanh Minh Cổ Chung, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

Chấn Quân Vương tức giận gào thét, đánh ra một chưởng, một chưởng này phát ra một đạo ánh sáng, chém vạn vật, thiên địa như bị cắt đôi. Đây chính là tuyệt kỹ của hắn “Thứ Nguyên Đại Thiết Cát”. Khi thi triển có thể chặt đứt hư không, tất cả thứ nguyên đều có thể bị chém thành hai mảnh.

Hồ Hoàng cùng Tà Minh Điện Chủ tham lam nhìn Thanh Minh Cổ Chung trên hư không, cổ chung tản ra một loại khí tức như chí bảo. Nếu tích lũy đầy đủ, nói không chừng có thể thoát biến thành hạ phẩm chí bảo, đó chính là bảo bối của Chí Cao.

Bất quá vào lúc này, hai người đè lại dục vọng trong lòng, trước tiên giết chết Lâm Phàm mới là chính.

Chém chết hắn, sau đó mạnh mẽ cướp bảo bối. Lập tức chạy trốn, dù sao uy thế của tám lão đầu kia, gây cho bọn họ áp lực vô cùng lớn.

Đến bây giờ, bọn họ vẫn chưa biết lai lịch của tám lão đầu kia. Chỉ cần tên Nhân tộc Đại Đế kia bất cẩn, sẽ cho hắn trả giá thật lớn.

-Sao có thể có chuyện đó.

Chấn Quân Vương không dám tin, Thứ Nguyên Đại Thiết Cát của mình chạm vào thân hình đối phương. Trong chớp mắt tan thành mây khói, ngay cả một chút khác thường cũng không có.

-Thanh Minh Cổ Chung, thành thật một chút cho ta.

Lâm Phàm dùng pháp lực, một lần nữa áp chế Thanh Minh Cổ Chung. Tiếng chuông đột nhiên vang vọng, một tiếng cao hơn một tiếng. Khí linh bên trong Thanh Minh Cổ Chung đang điên cuồng chống cự.

Cảnh giới của Lâm Phàm mặc dù không cao, nhưng pháp lực lại vô cùng mạnh mẽ. Một chiêu đánh xuống, mênh mông như biển, làm cho người ta không thể chống đối.

Bên trong Động Thiên. Tề Quân Vương lửa giận ngập trời.

-Tên Nhân tộc Đại Đế Ghê tởm kia, sao ngươi dám cướp bảo bối của bản Vương, chết đi cho ta.

Mặc dù đang ở trong Động Thiên, nhưng Tề Quân Vương vẫn cảm nhận được tin tức do Thanh Minh Cổ Chung truyền đến.

Thanh Minh Cổ Chung là tuyệt phẩm Đạo khí, thực lực của khí linh trong đó không yếu. Tự nhiên, khi trong tay tên Nhân tộc Đại Đế, lại chống đỡ không nổi, điều này làm Tề Quân Vương sợ hãi. Nếu Thanh Minh Cổ Chung bị cướp đi, hắn có thể xong đời.

-Nhân tộc Đại Đế Lâm Phàm, ta với ngươi không chết không thôi.

Tề Quân Vương tức giận gào thét, sau đó hai mắt đỏ bừng, khí tức ngập trời từ trên người phát ra.

-Ngươi giết chết Uy Quân Vương, liền cho rằng có thể giết chết bản Vương ư? Nói cho ngươi biết, gốc gác của bản Vương không phải Uy Quân Vương phế vật kia có thể so sánh.

Thời khắc này, Tề Quân Vương nổi giận đùng đùng, hắn không nghĩ đến Động Thiên của tên kia lại mạnh như vậy. Những sinh linh này bất tử bất diệt, còn có Ngô Đồng Thần Thụ, mỗi một lần quấn chặt hắn, đều sẽ hấp thu Động Thiên tinh bích, pháp tắc và Nguyên Thần của hắn.

-Thiên địa chi quang, thọ cùng Thiên Tề, thiêu đốt, thiêu đốt.

Ngay lúc này, khí tức Tề Quân Vương thay càng thêm cuồng bạo, như một viên Thiên Địa Thần Đan lóng lánh, bộc phát ra thần quang.

Đạo thần quang kia đi qua, có vô số sinh linh bị phá diệt.

-Nhân tộc Đại Đế, bản Vương muốn đánh nát Động Thiên của ngươi.

Trên viên Thiên Địa Thần Đan kia, có một bóng người đang lơ lửng, đạo thân ảnh này rít gào liên tục. Vừa lúc đó, một màn làm Tề Quân Vương hoảng sợ xảy ra.

-Tại sao lại thế này.

Tề Quân Vương đột nhiên phát hiện thân thể mình bắt đầu run rẩy. Ánh sáng chói mắt của Thiên Địa Thần Đan không ngừng lấp loé, từ từ biến thành đỏ chót.

-Cái tên ngu ngốc nhà ngươi, linh khí bên trong Động Thiên chính là ta biến ảo thành.

Vào lúc này, Đại Phàm Ca chi linh bay ra, rất bất đắc dĩ. Lúc Tề Quân Vương tiến nhập Động Thiên, Đại Phàm Ca chi linh đã bắt đầu hóa thành linh khí. Lực lượng của Đại Phàm Ca vô sắc vô vị, thậm chí ngay cả Tề Quân Vương cũng không biết mình đã hút phải món đồ gì.

-Đáng ghét, trấn áp.

Tề Quân Vương cảm nhận được biến hóa bên trong cơ thể, sắc mặt biến đổi. Pháp lực vô biên trong cơ thể nổ lực trấn áp cái khí tức cuồng bạo kia. Càng chống lại thì cỗ linh khí không rõ kia càng cuồng bạo, trực tiếp rót vào linh hồn. Trong chớp mắt, cành cây Ngô Đồng Thần Thụ lập tức phóng ra, quấn chặt Tề Quân Vương.

-Đáng ghét! Đáng ghét!

Tề Quân Vương cảm nhận sức mạnh trong cơ thể không ngừng giảm dần, những cành cây này đang hấp thu sức mạnh của hắn.

-Động thủ!

-Ha ha, rốt cục đến phiên bản Pháp Vương rồi.

Lôi Đình Pháp Vương cuồng tiếu, Lôi Đình trường tiên đột nhiên bay ra.

-Đều chết cho ta.

Tề Quân Vương hung uy tuyệt thế, dù vào lúc này, vẫn không từ bỏ chống cự.

-A!

Vừa đúng lúc đó, sắc mặt Tề Quân Vương đột nhiên biến đổi, một luồng cảm giác đau đớn đột nhiên xuất hiện trên mông. Sắc mặt biến từ đỏ biến thành trắng, từ trắng thành xanh.

-Đây là chuyện gì?

Tề Quân Vương nộ hống.

-Phi Thiên xuất động, hoa cúc tàn.

Thừa dịp Tề Quân Vương không chú ý, Phi Thiên ẩn giấu trong Động Thiên lập tức bay ra, trực tiếp nhắm ngay cái mông của hắn mà thông một cái. Lực xoáy cao tốc phá diệt tất cả, ngay cả Cổ Tộc Chí Cao đều có thể đâm thủng, không cần phải nói đến cúc hoa của Tề Quân Vương.

-Long Huyền huynh, các ngươi kiềm chế một chút, ta chưa dạy dỗ đã ghiền mà.

Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương kinh hãi biến sắc. Nhưng hết thảy đã chậm.

-Ầm!

Một tiếng nổ vang lên.

Thân thể Tề Quân Vương nổ tung, hóa thành vô số huyết nhục, viên Thiên Địa Thần Đan vết thương chồng chất, bất cứ lúc nào đều có thể tan vỡ.

-Đáng ghét.

Vô số máu thịt kia, truyền ra tiếng rống giận dữ của Tề Quân Vương. Đúng lúc này, lại vô số cành cây từ Ngô Đồng Thần Thụ đâm xuyên vào những huyết nhục này, điên cuồng hấp thu.

Động Thiên tinh bích!

Nguyên Thần!

Pháp tắc!

Tất cả đều bị Ngô Đồng Thần Thụ hấp thu, trong nháy mắt, một cái cũng không sót lại.

-A! đối tượng dạy dỗ của Ta!

Lôi Đình Pháp Vương nhìn tình cảnh trước mắt không biết nói gì hơn. Sau đó đau lòng hô to, lộ vẻ bất đắc dĩ.

Tàn nhẫn! Thật sự là quá tàn nhẫn!

Thi cốt vô tồn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.