Chương trước
Chương sau
Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Ngươi rốt cuộc đã làm gì với Thập Thái Tử?

Thao Thiên Long Đế, đứng đầu tứ đại Long Đế, giờ nhìn thấy Thập Thái Tử thần phục đối phương, lập tức hiểu ra, hắn đã bị đối phương tẩy não rồi.

Lấy năng lực của bọn họ, căn bản không có khả năng đánh thức Thập Thái Tử, chỉ có Tổ Long mới có biện pháp.

Nhưng tình huống hôm nay, bọn họ có chút khó giải quyết, thực lực Thập Thái Tử quá mạnh, bọn họ không phải đối thủ của hắn.

- Các ngươi mau quy hàng chủ nhân đi, đó mới là sứ mạng của các ngươi.

Thập Thái Tử đứng bên cạnh Lâm Phàm sắc mặt lạnh nhạt nói.

- Thập Thái Tử, ngươi là Thái Tử Cự Long tộc, sao có thể nhận một tên Nhân tộc làm chủ nhân, tôn nghiêm của Cự Long bộ tộc, ngươi để ở đâu?

Thao Thiên Long Đế oán giận gào thét.

- Tứ đại Long Đế, các ngươi ngoan ngoãn mà đầu hàng đi, bản Đế có thể bảo đảm, các ngươi tuyệt đối sẽ có cuộc sống mỹ mãn.

Lâm Phàm cười nói, trong lòng đang suy tính có nên đi tới nơi Cự Long nhất tộc đóng quân dạo một vòng hay không, dạy dỗ một ít Cự Long, phát dương quang đại Tổ Long Luân Hồi Thuật.

- Không thể!

Tứ đại Long Đế lạnh lùng.

Công năng áp chế trăm phần trăm của Đồ Long bảo đao đối với Cự Long tộc đè lên bọn họ, khiến tứ đại Long Đế cảm giác cả người không chút nào thoải mái, nhưng với thân phận Cự Long nhất tộc cao quý, bọn họ sao có khả năng đầu hàng một tên Nhân tộc.

Đây là việc Cự Long tộc không cho phép.

- Đã như vậy, bản Đế chỉ có thể động thủ mà thôi.

Thời gian rất cấp bách, Lâm Phàm không muốn lãng phí nhiều, thân hình hắn lấp loé, chớp mắt đã xuất hiện trong hư không, năm ngón tay biến thành trảo chụp xuống tứ đại Long Đế.

- Làm càn.

Tứ đại Long Đế nổi giận gầm lên một tiếng, biến ảo thành chân thân, đuôi rồng vùng vẫy khuấy động thiên địa, toàn bộ hư không chấn động, bốn cái đuôi rồng đánh về năm ngón tay của Lâm Phàm, nhưng chỉ tạo ra một một gợn sóng năng lượng cực lớn mà thôi.

Ngón tay Lâm Phàm hơi vẽ một cái, lập tức có bốn cái khoá sắt hình thành từ pháp lực, phá không mà đến, khóa tứ đại Long Đế lại.

- Đáng ghét!!!

- Khoá sắt này giống như thiên địa xiềng xích vậy, vô biên vô tận, chân thân tứ đại Long Đế bị khoá sắt hoàn toàn quấn chặt, tức giận rít gào không ngừng vặn vẹo trong hư không.

Leng keng!

- Các ngươi có giãy dụa cũng không thoát được đâu, trong mắt bản Đế, các ngươi đều quá yếu.

Dưới sự áp chế của Đồ Long bảo đao, Lâm Phàm chỉ cần xoay tay là có khả năng trấn áp tứ đại Long Đế, dễ như ăn bánh.

Tứ đại Long Đế tức giận gào thét, nhưng bọn họ hoảng sợ phát hiện, thủ đoạn của Nhân tộc này so với Thập Thái Tử còn cường đại hơn, pháp lực bàng bạc như đại dương mênh môn,g sâu không thấy đáy, không thể dò xét.

- Long Đế bản nguyên, vạn vật dập tắt.

- Muốn tự bạo? Đáng tiếc, các ngươi không có năng lực này.

Ngón tay Lâm Phàm búng nhẹ một cái, long thân tứ đại Long Đế không ngừng thu nhỏ lại, giống như xương cốt toàn thân đều bị bóp nát.

Bốn cỗ pháp lực biến ảo thành những sợ dây nhỏ quấn chặt Thiên Địa Thần Đan của bọn họ, không để lọt ra một tia pháp lực nào.

Xoay tay phong ấn tứ đại Long Đế, dưới cái nhìn của mọi ngươi, loại thủ đoạn này, thật sự quá khủng bố.

- Chém!

Đúng lúc này hư không chợt rung động, một tiếng nổ ầm ầm lan truyền trong thiên địa, một đạo ánh sáng vô cùng sắc bén xuyên qua thời không, đánh vào ngón tay Lâm Phàm.

Leng keng!

“Keng, chúc mừng Vĩnh Hằng Thân Thể kinh nghiệm tăng cường 200000.”

Tiếng va chạm của kim loại vang lên, ngón tay Lâm Phàm không chịu nổi nguồn sức mạnh này, đột nhiên run lên, pháp lực trong nháy mắt thu hồi lại.

- Nguyên lai còn có hậu thủ!

Lâm Phàm ngó nhìn hư không, miệng phun vạn đạo kiếm ý.

- Các hạ bắt nạt Cự Long tộc ta không có người hay sao?

Một giọng nói bá đạo của nữ từ hư không truyền đến, trong nháy mắt, thân ảnh một nữ tử trên người mặc Đấu Chiến Thiên Thần giáp bó sát người, càng làm tôn lên thân thể của nàng, muốn ngực có ngực, muốn eo có eo, muốn mông có mông, muốn sắc có sắc, thậm chí có thể cảm giác được, bộ ngực cùng cặp mông kia như muốn phá tan bộ giáp mà ra, trong tay cầm một chiếc roi dài, ngạo nghễ trôi nổi trong hư không.

- Long Hậu Võ Thần.

Tứ đại Long Đế nhìn thấy người tới, trên mặt toát ra thần sắc kích động.

Ánh mắt Long Hậu Võ Thần rất ác liệt, ba ngàn sợi tóc dài trôi nổi trong hư không, tại mọi thời khắc đều có thể rút lấy bản nguyên Cự Long. Trường tiên trong tay nhẹ nhàng vung lên, lập tức có một đạo phong mang, tiêu diệt vạn đạo kiếm ý của Lâm Phàm trong nháy mắt.

- Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị.

- Chỉ là, vóc người nhìn qua muốn phạm tội quá...

Thần sắc Lâm Phàm cứng lại, vội lao nước miếng trên khóe miệng, nhìn nàng không khỏi ngưng trọng, nhưng cũng không uý kị tí nào.

Cổ Thánh Giới, sinh linh các chủng tộc Đại Thiên chứng được Vĩnh Hằng Thần Vị chỉ có bốn, những cường giả Thần Thiên Vị tầng mười còn lại không chứng được.

Mình đã từng cùng Cổ Tộc Chí Cao “Kiệt” đại chiến một trận, tuy không địch lại, nhưng “Kiệt” cũng đã chứng được Vĩnh Hằng Thần Vị, Long Hậu Võ Thần n ày không thể so sánh.

- Ừng ực!

Thích Già Tôn giả nuốt một ngụm nước bọt, đi tới bên người Lâm Phàm.

- Thí chủ, chúng ta cùng liên thủ.

Dưới cái nhìn của hắn, thân hình của Long Hậu Võ Thần quá nóng bỏng, nhìn một chút thôi đã muốn nổ tung rồi giời ạ, thật sự quá không khoa học.

Lâm Phàm nhìn Thích Già Tôn giả một chút, nói.

- Con lừa trọc, không phải ngươi nhìn thấy vóc người của người quá bá đạo nên muốn làm chút gì đấy chứ?

- Lâm thí chủ, bần tăng là người Phật Tộc, lục căn thanh tịnh, ngươi không thể vu hại ta như thế, ta rất thương tâm đó.

Thích Già Tôn giả mặt dày lật lọng nói.

- Hừ!

Long Hậu Võ Thần nghe mấy câu này, nhất thời giận dữ quát một, tiếng phá không mà tới.

Ngón tay Lâm Phàm điểm một cái, hư không nổ tung, sau đó ngạo nghễ nhìn Long Hậu.

- Long Hậu, tâm trí Thập Thái Tử đã bị tên Nhân tộc này điều khiến, bản thân bị lạc lối.

Thao Thiên Long Đế nói.

- Ừm, bản Hậu biết rồi.

Long Hậu trong Cự Long tộc, địa vị cao cao tại thượng, tu vi Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, lẽ ra có thể trở thành Tổ Long của Cự Long nhất tộc, nhưng bởi vì là nữ nhân, nên danh hào Tổ Long này, không thể đảm đương, bởi vậy sắc phong làm Long Hậu Võ Thần.

Vạn long chi mẫu, thiên kiêu chi nữ của Cự Long nhất tộc.

Đối với nữ giới trong Cự Long nhất tộc, Long Hậu Võ Thần chính là thần tượng trong lòng các nàng.

Ở Cự Long bộ tộc, nữ tử Cự Long chỉ có một trách nhiệm duy nhất, chính là sinh sôi nảy nở đời sau.

Mà Long Hậu Võ Thần lại dựa vào thiên phú của mình, tu luyện tới cảnh giới đỉnh cao, thoát khỏi gông xiềng của bản thân, triệt để trở thành tồn tại đứng đầu Cự Long tộc.

- Long Hậu, trong tay Nhân tộc này, chính là Đồ Long bảo đao, nó có tính áp chế rất lớn với chúng ta.

Lúc này, Thao Thiên Long Đế bị thương nặng, chỉ có thể chậm rãi khôi phục.

Trong lòng Thao Thiên Long Đế vạn phần kiêng kỵ thực lực của Nhân tộc này, không nghĩ tới, bốn người bọn họ liên thủ, thậm chí ngay cả một chiêu của đối phương cũng ngăn không nổi.

Long Hậu Võ Thần lạnh lùng nhìn Lâm Phàm, đặc biệt là Đồ Long bảo đao trên vai hắn, nàng âm thầm nhíu mày.

Lại có bảo bối có tính áp chế đối với Cự Long tộc, chuyện này quả thật chưa từng nghe thấy.

Coi như là nàng, cũng cảm nhận được một tia áp lực, thực lực của bản thân có hạn chế rất lớn.

- Nhân tộc giao Thập Thái Tử và Đồ Long bảo đao ra đây, bằng không, bản Hậu sẽ chém ngươi.

Long Hậu lạnh lùng nói, đồng thời toả ra vô tận sát ý, che phủ thiên địa, giống như thiên uy, ầm ầm mà xuống.

Thích Già Tôn giả lùi lại một bước chân, đầu đầy mồ hôi, nhỏ giọt rơi xuống, hắn cảm nhận được một luồng khí tức không thể địch lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.