Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Người dịch: Tiểu Tà
Biên:
Nguồn:
Chu Địch dùng ngữ khí rất nhỏ nói.
- Người ta có nỗi khổ riêng.
Lâm Phàm đột nhiên cảm giác, đám đồ đệ của mình đã đi trước mình rất xa nha. Bản thân vẫn còn không buồn không lo, thì bọn chúng đã bắt đầu phiền não vì gia đình rồi.
Trong một đế quốc nào đó! Tân hoàng đời thứ nhất đăng cơ khai sáng đế quốc.
Trong đại điện, có đủ bá quan văn võ hội tụ.
Trên người Tiêu Trạch và Lưu Thủy Thủy mặc chiến giáp, biểu tình trên mặt đầy vẻ thỏa mãn.
Hai ngươi đã sớm nên duyên vợ chồng, sau đó lang bạt Huyền Hoàng Giới, vì thực lực mạnh mẽ nên được một vị Đế Hoàng ba lần đến mời trợ giúp, bây giờ đã năm năm trôi qua, là lúc Hoàng triều thành lập, hai người cảm giác, đây là thời điểm nên rời đi.
- Tiêu ái khanh, Lưu ái khanh nghe phong.
Ngồi trên long toạ, một người đàn ông trung niên, khí tức Đế Hoàng bao phủ.
- Tiêu ái khanh cùng Lưu ái khanh vì trẫm khai sáng đại nghiệp, công lao hiển hách, cho nên, hôm nay phong làm khai quốc Đại nguyên soái, chưởng quản binh mã đế quốc.
Đế Hoàng họ Vũ, tự Phong Vũ Hoàng, còn quốc hiệu thì gọi là Vũ Quốc.
Nghe sắc phong, văn võ bá quan đều thán phục, cùng ước ao và đố kị.
Chưởng quản binh mã cả đế quốc, quyền lực ngập trời bực này, hoàn toàn dưới một người trên vạn người.
Vũ Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1954602/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.