Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Người dịch: Tiểu Tà

Biên: Kira123

Nguồn:

- Cái này không khoa học.

là Lâm Phàm có chút không dám tin khi Long Hậu nói câu này, hắn không ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy, từ trước tới nay, Long Hậu đều biểu hiện ra vẻ mặt, lão nương không giết ngươi thề không bỏ qua, nhưng trong chớp mắt, nàng lại nhận sai, để Lâm Phàm không biết nói gì hơn.

Lâm Phàm dừng động tác trong tay, lại cẩn thận nhìn một chút, hắn muốn nhìn xem em gái Long Hậu này có phải đang giả bộ hay không, nhưng nhìn mãi lại không nhìn ra một chút vẻ giả tạo nào.

Lúc này, gương mặt Long Hậu còn đang có vẻ mơ hồ, thậm chí trên mặt còn có hai hàng nước mắt, giống như không phải bị người ta ngược đãi mà khóc mà vì thương tâm nên mới lưu lại hai hàng nước mắt.

- Sẽ không phải vì mình quá trâu bò nên trực tiếp khuất phục nàng chứ?

Lâm Phàm thầm nghĩ, càng nghĩ càng cảm giác có khả năng.

- Thật tin tưởng ta?

Lâm Phàm cũng không quá tin, hỏi lại.

- Tin, tin mà.

Long Hậu vội vàng gật đầu, không chút do dự.

Cái gì mà nghịch lân với không, sớm không còn sót lại chút gì.

Long Hậu phát hiện Lâm Phàm thật sự quá biến thái, coi như nơi đó là vảy ngược cũng không kiêng kỵ.

Sau một hồi ngược đãi, nàng thật sự sợ dâm uy của Lâm Phàm rồi, không dám chống đối nữa.

- Điều này, không thể nào!

Vạn Thánh Long Thần thấy cảnh này, trong lòng kinh hãi không thôi, lộ vẻ không dám tin.

Hắn đã chạm tới vảy ngược của Long Hậu, mà kết quả cuối cùng trở thành việc Long Hậu hàng phục tên Nhân tộc này.

Nhưng làm sao có thể nghĩ tới, Long Hậu không những chịu thua mà còn bị kinh sợ, chủ động nhận sai với hắn, thế giới này đảo ngược cmnr.

Thập Thái Tử tuy bị Lâm Phàm thuần phục nhưng ý thức tự chủ vẫn còn, giờ nhìn tình huống trước mắt, không thể không khâm phục thủ đoạn Lâm Phàm, dù hắn có chạm vào nghịch lân của Long Hậu, vẫn có thể trấn áp nàng.

- Ừm, tin là tốt rồi, ngươi xem bộ dạng bây giờ của ngươi xem, ta rất khó xử, sớm biết như vậy, nói trước đó một chút có phải hay hơn không!

- Giữa người và người nên có lòng tin, thiên hạ to lớn không gì không có, đừng nói Thiên Địa Thần Đan bể nát có thể tu bổ, cho dù chết đi thì cũng có thể cứu lại, huống hồ, ngươi thấy ta giống loại người lừa gạt hay sao? Vì lẽ đó, sau này nhất định phải tin tưởng ta, tuyệt đối không nên có bất kỳ ý nghĩ hoài nghi gì với ta, có hiểu không?

Lâm Phàm thấy Long Hậu bây giờ rất đàng hoàng, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngữ khí như rất từng trải nói.

- Hiểu rồi.

Long Hậu giống như đã bị thần phục, mặc kệ Lâm Phàm nói gì, cũng gật đầu, không một chút do dự.

Thành viên Cự Long tộc đang vây xung quanh, nhìn thấy cảnh này, cả đám chết đứng như trời tròng. Bọn họ không biết người này đến cùng có lai lịch thế nào, ngay cả Long Hậu đều có thể hàng phục, bàn tay này quả thực kinh thiên động địa nha. Đồng thời, trong lòng cũng vô cùng hiếu kỳ, không biết hắn làm thế nào mà để hàng phục được Long Hậu, nếu như có thể học được biện pháp này, thì đám mẫu Long trong Cự Long tộc này, còn không phải do bọn hắn từ từ đùa bỡn à.

Ngay lập tức, vô số đôi mắt lập loè ánh sáng nhìn chòng chọc Lâm Phàm.

Lâm Phàm cảm nhận được những ánh mắt kia, trong lòng run lên, có cảm giác không ổn.

Lâm Phàm bước lên trước một bước, nhìn Long Hậu vừa muốn mở miệng nói gì đó, lại thấy Long Hậu bước chân hơi động, thân thể run lên, lui về sau một bước, trong ánh mắt, ẩn hiện sự sợ hãi.

- Ặc!

Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, không phải sợ mình chứ, nói thế nào đi nữa, Long Hậu vẫn là nữ cường giả của Cự Long tộc, chỉ bị đánh mấy trăm cái vào mông thôi mà, có cần sợ mình như thế không?

Xem ra, khi có cơ hội thì phải hảo hảo nói chuyện với nàng một phen mới được.

Ầm!

Đúng lúc này, hư không khẽ run, một khe nứt đột nhiên xuất hiện, một cổ khí tức cường hãn từ trong khe hở bắn ra.

Một bóng người chậm rãi đi đến, đạo thân ảnh này giống như thiên địa, tràn ngập uy nghiêm vô thượng, một đôi long nhãn màu vàngj toả ra thần quang uy nghiêm.

- Được rồij nơi này là Thánh địa Cự Long tộc, Nhân tộc ngươi nên rời đi thôi?

Âm thanh mênh mông từ hư không truyền đến, đông đảo thành viên Cự Long tộc thấy đạo thân ảnh này, từng người nằm rạp trên mặt đất.

- Long Tổ Chi Thần.

Nguyên bản, các thành viên Cự Long tộc vẫn còn đang hí hửng thảo luận, nhưng khi thấy đạo thân ảnh này, tất cả đều thay đổi thái độ, vô cùng nghiêm túc, khuôn mặt mỗi người đều hiện lên vẻ kính sợ.

- Long Tổ Chi Thần?

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn qua, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đại lão của Cự Long tộc, theo Lâm Phàm, khí tức bực này quả thật cường hãn. Xem ra, chuyện này đã kinh động Long Tổ Chi Thần, quả thật không ngờ được.

- Ta đến đây tìm người thân, nếu không tìm được người, tuyệt đối sẽ không rời đi.

Lâm Phàm hô to một tiếng, coi như trước mắt là Long Tổ Chi Thần, Lâm Phàm cũng không sợ tý nào. Dù sao, lần này tới đây, không phải đến làm loạn, mà tới tìm người thân thật.

Còn chuyện với Long Hậu chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc đến.

- Tìm người thân? Ngươi là Nhân tộc mà chúng ta là Cự Long tộc, có quan hệ gì với nhau mà tìm?

Long Tổ Chi Thần hỏi.

- Ta không phải vì mình mà tới, mà giúp tiểu đệ của mình tìm người thân.

Lâm Phàm trả lời.

- Há, vậy ngươi cần tìm người như thế nào?

Long Tổ Chi Thần hỏi.

- Không biết, vẫn nhìn kỹ rồi mới nói được.

Lâm Phàm làm sao biết lão tử Gà con là tên nào, chỉ có thể tìm xem, trong huyết mạch có liên lạc gì hay không thôi. Gà con chính là sản phẩm của sự tạp giao, nếu cha nó không có ở đây, chỉ đành mặt dày chọn đại một người mà thôi.

Mà huyết mạch Gà con rõ ràng rất cao cấp, thể chất cũng hết sức đặc thù, chắc cha nó không phải dạng tầm thường đâu.

- Gà con, ra đi.

Lâm Phàm búng ngón tay, lôi Gà con từ Động Thiên ra.

- Ác ác a!

Lúc này Gà con dùng tư thế đẹp trai nhất từ Động Thiên đi ra, hai chân bước đi hùng dũng, đầu gà ngẩng cao, mắt gà càng bạo phát ra vô tận tinh quang.

- Ha ha!

- Thể loại gì đây?

- Như thế sao có thể là hậu duệ của Cự Long tộc ta được, ta thấy có chút giống Phượng Hoàng tộc à.

- Ngươi không muốn sống nữa à, lời này mà cũng dám nói?

- Há, đúng đúng, suýt chút nữa quên mất.

Các thành viên Cự Long tộc vừa nhìn hình dáng Gà Con, đã vội xôn xao, chuyện này làm bọn chúng cười đau cả bụng.

Bọn họ chính là Cự Long tộc, còn nhìn con gà trước mắt mà xem, chả ra mô tê gì cả!

- Ác ác a!

Gà con không thèm để ý, kêu to một tiếng.

Gà con lắc đầu sau đó liếc mắt nhìn Lâm Phàm, Lâm Phàm yên lặng gật gật, để Gà con bắt đầu tự mình tìm kiếm Lão Tử.

Gà con cảm thụ huyết mạch trong cơ thể, sau đó ánh mắt từ từ lướt qua những Cự Long tộc đang đứng trước mắt.

Ngay lúc này, Gà con đột nhiên phát hiện có một đôi mắt nhìn chăm chú vào chính mình, nhưng sau đó lại chuyển đầu sang chỗ khác.

Trong chớp mắt, một luồng liên hệ sâu sắc trong cõi u minh ập đến, Gà con phát hiện huyết dịch trong cơ thể đột nhiên vọt lên.

Lâm Phàm vẫn dõi theo ánh mắt Gà con, chỉ thấy lúc này Gà con và Long Tổ Chi Thần đang bốn mắt nhìn nhau.

Thời khắc này, Lâm Phàm chấn kinh.

Không lẽm không lẽ… Gà con có quan hệ với Long Tổ Chi Thần…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.