- Cái này nhìn giống như một trận pháp cô đọng Thánh Dương Đan, Ngô Đồng Thần Thụ cũng không sánh bằng, chỉ cần một lần thổ nạp, đã cho ra số lượng Thánh Dương Đan khổng lồ.
Bây giờ, Lâm Phàm đã vơ vét được hai nghìn tỷ Thánh Dương Đan, nếu thu sạch Thánh Dương Đan trong bảo khố này, i sẽ có đủ mười nghìn tỷ, nhưng nếu thu sạch, sau đó sẽ phải đối mặt với sự tức giận của Long Tổ Chi Thần.
Mặc dù da mặt Lâm Phàm rất dày, nhưng một lần quét sạch hết Thánh Dương Đan trong bảo khố người ta cất công tích lũy bao nhiêu năm, hắn không hạ thủ được.
Lâm Phàm lăng không bay lên, khi bàn tay hắn chạm đến cái miệng to của Cự Long, có tiếng thông báo của hệ thống.
“Keng, Thiên Long trận pháp: vị trí Nguyên Thần của các đời Long Tổ Chi Thần Cự Long tộc, có thể thổ nạp Thánh Linh khí ngưng tụ thành Thánh Dương Đan.”
- Các đời Long Tổ Chi Thần thật thê thảm, chết rồi cũng không được ngủ yên, còn phải ngày ngày thổ nạp Thánh Dương Đan.
Lâm Phàm bĩu môi một cái nói.
Đồng thời, Lâm Phàm có chút thất vọng, nguyên bản hắn muốn bày xuống một Thiên Long đại trận trong Động Thiên của mình nhưng xem ra không thể nào rồi, bởi vì hắn không biết tìm những Nguyên Thần của Long Tổ ở đâu, còn nếu như lấy Nguyên Thần ở chỗ này, cả Cự Long tộc sẽ tìm mình liều mạng mất.
Quên đi, hắn lấy tay sờ sờ một chút, một lần sờ nhẹ này chính là một ngàn tỷ Thánh Dương Đan bị thu vào, sau đó hắn ngừng lại, lẳng lặng đợi xem đối phương có bất mãn hay không, nếu có chắc sẽ ho nhẹ một tiếng để mình tự biết rời đi, vậy sẽ không có việc gì.
Bên ngoài!
- Ngươi xem đi, tên Nhân tộc tham lam này lại lấy đi một ngàn tỷ, giờ đã là ba ngàn tỷ Thánh Dương Đan rồi đó.
Long Tổ Chi Thần nhức nhối nói,
Ba ngàn tỷ đấy, từng ấy đối với Cự Long tộc là một đại thủ bút rồi.
Tuy rằng đó là đại nghiệp Cự Long tộc, nhưng phải trải qua đời đời kiếp kiếp thời gian dài mới tích lũy được nha.
- Đau lòng cái gì? Chẳng lẽ con trai của ta cùng ba đứa cháu không đáng ba ngàn tỷ Thánh Dương Đan?
Tử Phượng nói rằng.
- Không phải thế, nhưng phu nhân à, tên Nhân tộc này thật sự quá tham, nếu không ngăn hắn lại, sợ rằng toàn bộ Thánh Dương Đan nơi đây có thể sẽ bị đối phương lấy hết đó.
Long Tổ Chi Thần tu vi nghịch thiên, nhưng giờ bị lấy nhiều Thánh Dương Đan như vậy, trong lòng cũng đau đớn không ngớt.
Gà con tuy là con trai của hắn nhưng cũng cần có thời gian để bồi dưỡng tình cảm chứ.
- Lấy hết thì thế nào, chẳng lẽ Cự Long tộc ta một điểm độ lượng ấy cũng không có? Người ta nhọc nhằn khổ sở nuôi nấng hài nhi và đám cháu chúng ta lớn lên, đừng nói ba ngàn tỷ, coi như toàn bộ cho hắn ta cũng cam lòng.
Tử Phượng lớn tiếng quát.
Long Tổ Chi Thần nhìn vợ, không còn lời nào để nói, tất cả đều là góc nhìn của nàng, nếu như để hắn lấy toàn bộ, sau này chúng ta làm sao mà qua nổi.
Vì không muốn làm vợ giận, Long Tổ Chi Thần phải nuốt những lời muốn nói vào trong bụng, chỉ là đôi mắt kia lại đang trừng trừng nhìn Lâm Phàm, như muốn nói nếu Lâm Phàm còn dám lấy thêm, sẽ cùng hắn liều mạng.
- Ồ thế quái nào vẫn không ngăn lại ta, hình như vẫn cho mình lấy thêm thì phải.
Lâm Phàm run lên, cảm giác Cự Long tộc không giống như lời đồn.
Nếu trước đây biết Cự Long tộc rộng lượng như vậy, dù có chết hắn cũng sẽ không hãm hại Cự Long tộc, tất nhiên sẽ giữ mối quan hệ cùng họ.
Lâm Phàm nhìn Thánh Dương Đan mênh mông như biển phía dưới, phóng tầm mắt nhìn, ước tính ít nhất cũng còn mười mấy nghìn tỷ.
Bây giờ chỉ còn kém bốn năm nghìn nữa là đủ, nếu như mặt dày trực tiếp cầm vào tay, không biết có xảy ra sự tình gì không?
- Lão ca, ngươi làm gì vậy? Sao không lấy đồ đi.
Lúc này, Gà con bay tới.
Lâm Phàm nhìn Gà con, tất cả ý tứ đều giao lưu bằng ánh mắt, hai người cứ như vậy yên lặng nhìn nhau, sau đó Lâm Phàm gật đầu, Gà con cũng gật đầu.
- Lão ca, không có chuyện gì đâu, nơi này là nhà ta, ta đã tìm được cha mẹ, nên đồ vật của bọn họ chính là đồ vật của ta, lão ca yêu thích Thánh Dương Đan như vậy, cứ lấy thêm là được.
Sau đó, Gà con gộp hai cánh thành một, đột nhiên quạt một cái, tạo lên cơn cuồng phong, mấy chục con Thánh Dương Cự long bị nguồn sức mạnh này bao phủ rồi kéo tất cả vào động thiên của Lâm Phàm.
- Lão ca, đây chúng ta ra ngoài đi.
Gà con không đợi Lâm Phàm nói thêm gì, kéo hắn ra ngoài.
Mà ở phía ngoài, Long Tổ Chi Thần thấy cảnh này, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
- Này Bại Gia Tử... Ta... Ta.
Long Tổ Chi Thần cả người run rẩy, không thể chịu đựng nổi tổn thất này.
- Làm sao? Lần đầu tiên nhi tử tặng đồ, chẳng lẽ ngươi không ủng hộ?
Tử Phượng trừng mắt nhìn Long Tổ Chi Thần, sắc mặt không vui nói.
- Phu nhân, không thể dung túng như vậy được, ta mặc dù là đại phú hào nhưng cũng không thể chịu nổi cách tặng như vậy, không được, ta phải ra mặt chặn hắn lại, đây chính là một phần tư Thánh Dương Đan của cả tộc nha.
Long Tổ Chi Thần đau tim nói.
- Tốt, ngươi đi đi, sau khi ngươi đi, ta sẽ mang theo con trai trở lại nhà mẹ đẻ, Cự Long tộc ngươi cho không nổi thì để Phượng Hoàng tộc ta cho.
Tử Phượng lạnh nhạt nói.
- Ta…
Long Tổ Chi Thần nhìn vẻ mặt phu nhân, biết nàng không nói đùa, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một tiếng nghĩ, lần này nhận con trai, tổn thất quá lớn rồi.
Lúc này, tâm tình Lâm Phàm phấn khởi cực kỳ, lần này đã có mười nghìn tỷ Thánh Dương Đan rồi.
Cho dù là Cổ Tộc Chí Cao, không đọ nổi đồ giàu với Cự Long nha.
Suy nghĩ một chút cũng phải, của cải tích luỹ bao nhiêu đời của Cự Long tộc đều ở đây, Chí Cao sao có thể sánh.
Thời điểm ra tới cửa, lại xuất hiện màn ánh sáng bao vây Lâm Phàm cùng Gà con lại, khi hai người xuất hiện lần nữa, Lâm Phàm đã thấy cái vẻ mặt đau lòng của Long Tổ Chi Thần rồi.
- Đa tạ, đa tạ.
Cầm nhiều đồ như vậy, Lâm Phàm tự nhiên khách khí nói cảm tạ.
- Nghe đồn Long Tổ Chi Thần lòng dạ rộng rãi quả thực danh bất hư truyền, lần này cầm hơi nhiều Thánh Dương Đan một chút, nên ta thấy nên trả lại mới phải. Lâm Phàm nói.
- Tốt, tốt.
Long Tổ Chi Thần nghe nói như thế, trong lòng điên cuồng hét lên, hận không thể để Lâm Phàm nôn ra Thánh Dương Đan trả lại cho hắn.
- Không cần đâu, đây là lễ vật Cự Long tộc tặng ngươi xin hãy nhận lấy.
Tử Phượng cười nói, ngữ khí ý vị thâm trường nhìn Long Tổ Chi Thần.
- Phu quân ngươi nói xem đúng không?
- A!
Long Tổ Chi Thần nhìn vợ rồi lại nhìn Lâm Phàm, cuối cùng hai mắt hơi nhắm, nặng nề gật đầu nói.
- Không sai, đây là lễ vật Cự Long tộc tặng ngươi, ngươi cứ nhận lấy đi.
Thời điểm nói ra những lời này, hắn cũng cảm giác nội tâm mình giống như bị chọc thủng, cái cảm giác kia thật sự rất đau nha.
Không tới một canh giờ, bay mất mấy nghìn tỷ Thánh Dương Đan, lại còn nhiều hơn một đứa con trai cùng ba đứa cháu, giữa thiên địa này, còn ai có thể so với chính mình đây?
- Đa tạ, đa tạ.
Lúc này, Lâm Phàm mừng rỡ, đúng là của cải trời ban mà, nhưng từ lúc bắt đầu, khi Lâm Phàm mang Gà con đến đây tìm người thân, hắn đã chuẩn bị kỹ càng để vơ vét một trận rồi.
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của mình, lần này vơ vét rất đúng chỗ a.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]