Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
-Tiền bối, gần đây ta gặp phải bình cảnh tu luyện, cảm giác như đi lệch đường. Nhưng không nghĩ ra, đến cùng sai ở đâu? Không biết tiền bối có thể chỉ điểm một hai?
Gương mặt Trương Đào hiện lên vẻ đau khổ nhìn Lâm Phàm, hắn hi vọng Lâm Phàm có thể chỉ điểm cho hắn một chút.
-Tiền bối, ta gần đây cũng tu luyện một môn võ đạo thần thông, nhưng luyện mãi vẫn không nhập môn được. Không biết tiền bối có thể xem giúp ta một chút hay không? Vấn đề của ta ở đâu?
Điền Ngọc huy động cánh tay một hồi, nghi ngờ hỏi.
Lâm Phàm lúc này đang đứng như trời trồng, không biết nói gì hơn, chỉ có thể trừng mắt nhìn Huyên Nhi vẫn đang cười yếu ớt. Trong nháy mắt, hắn đã hiểu.
-What the hell? Tiểu gia lại bị tiểu nha đầu kia gài bẫy rồi.
Lâm Phàm hồi tưởng tình huống lúc trước. Lúc đầu, hắn chỉ cho rằng nha đầu muốn dẫn hắn đi ngắm cảnh. Nhưng không ngờ, mọi chuyện lại trở thành như vậy.
Trước đó một lúc.
-Lâm ca ca, lát nữa chúng ta đi dạo được không? Ta đã chuẩn bị thật nhiều món ăn ngon, nhà của Huyên Nhi cũng có phong cảnh rất đẹp.
Với yêu cầu nho nhỏ của Huyên Nhi, Lâm Phàm tự nhiên không thể cự tuyệt. Đánh đánh giết giết nhiều năm, cũng nên buông lỏng một chút. Khi đến nơi, Lâm Phàm cảm thán, phong cảnh nơi này thật đẹp, không biết cảm giác này còn có kéo dài bao lâu? Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1954485/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.