- Cái gì?
Sa Kinh Vương nhìn thấy một pháo Cự Sa Thần Chu bị luồng kiếm quang cắt rời, đột nhiên sợ run, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Nhưng chuyện để hắn càng thêm hoảng sợ còn ở phía sau.
Trên bầu trời đột nhiên bị kéo ra vết nứt khổng lồ, trong vết nứt, một bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, nắm một bầy Cự Sa trong tay, bóp nhẹ một cái, mưa máu bay tán loạn, toàn bộ Cự Sa hóa thành từng mảnh, bay tán loạn trong thiên địa.
- Là ai? Rốt cuộc là ai?
Sa Kinh Vương gầm thét, hắn không ngờ vào thời điểm mấu chốt, dĩ nhiên xảy ra chuyện như thế.
Đệ tử Vân Tông đã làm tốt tâm lý, chuẩn bị chiến đấu đến chết, nhìn thấy một màn trước mắt, hoàn toàn ngây ngốc.
Cái này, cũng quá mạnh đi.
Đồng thời trong lòng mỗi người đều nghi hoặc, người này rốt cuộc là ai?
- Các ngươi muốn diệt tông môn của bạn ta, lá gan đủ lớn đấy.
Một bóng người mặc y phục màu trắng chắp hai tay sau lưng, từ hư không đi ra, thần sắc lạnh nhạt, không để những thứ trước mặt trong lòng.
- Lâm Phàm...
Vân Tông chủ nhìn thấy bóng người kia, kinh ngạc thốt lên, khuôn mặt không dám tin tưởng.
- Đã lâu không gặp Vân Tông chủ, nếu như không phải ngươi hiến tế chính mình, sợ rằng ta cũng không biết Vân Tông gặp chuyện như vậy.
Lâm Phàm nói.
Nếu Vân Tông chủ không hiến tế, coi như Lâm Phàm có thực lực ngập trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1954478/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.