Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Giờ khắc này, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.
Cánh cửa kia lúc này cũng tiêu tán, chuyện hiến tế này không ngờ sẽ có kết quả như thế.
Hiến tế không công, nếu sớm biết như vậy, chỉ sợ Sa Tổ đã liều mạng với Lâm Phàm rồi chứ đâu có chết tức tưởi như thế này.
Lỡ một bước chân thành nỗi hận thiên cổ, hiện tại cũng không còn hi vọng gì.
Nhìn thi thể nằm ở đó, Lâm Phàm lắc đầu, đáng tiếc, thật sự đáng tiếc.
Huyết mạch này tiêu tan, vậy mùi vị cá cũng thay đổi.
Ngẫm lại Sa Tổ đã rất già rồi, vậy con cá này khẳng định cũng rất già, không còn dinh dưỡng gì nữa.
Có mười mấy cái vây cá, cũng đủ cho cả Linh tộc ăn một bữa, thật không biết mùi vị nó ra sao, lát nữa cố gắng nếm thử mới được.
-Tiền bối.
Đám người Linh Vô Uy trầm mặt thật lâu, nay đi đến trước mặt Lâm Phàm, chắp tay cung kính.
Trận chiến này làm bọn họ sợ choáng váng.
Mạnh mẽ, thật sự quá mạnh mẽ.
-Hiện tại đã diệt sạch Cự Sa tộc, Linh tộc đã an toàn, các ngươi từ đâu tới?
Lâm Phàm cười nhạt, chắp tay sau lưng, phảng phất như những chuyện vừa phát sinh chỉ là chuyện nhỏ, không cần có vẻ kinh hãi như vậy.
-Tiền bối, chúng ta là đệ tử Linh Thiên Tông, tông môn Linh tộc ta mở ra.
Linh Vô Uy nói.
Lâm Phàm gật đầu, đối với cái tên Linh Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1954461/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.