Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Lâm Phàm nhàn nhã ngồi một chỗ, biểu thị thái độ thờ ơ với mọi chuyện đang diễn ra.
- Chổi đến rồi đây.
Dương Bá Thiên theo thói quen lấy cây chổi ra.
Đại hoàng tử cùng Thương Khuynh Thành nhìn thấy cây chổi, vẻ mặt hơi đổi, có chút khiếp đảm, nhưng lúc này, Đại hoàng tử hắn vẫn đi lên phía trước, làm như không thấy cây chổi.
- U, hôm nay kỳ quái nha, chủ động tới cửa không sợ bị giật à.
Lâm Phàm cười hỏi.
- Khì khì!
Đại hoàng tử lúng túng nở nụ cười.
- Ngươi cười so với khóc còn khó coi hơn đó, nghiêm túc một chút đi.
Lâm Phàm nói.
- Vâng.
Đại hoàng tử lập tức trở nên nghiêm túc, trong ánh mắt có vẻ cầu xin nhìn Lâm Phàm.
- Ngươi có thể giúp ta một chút được không?
Đại hoàng tử lên tiếng, âm thanh có chút yếu đuối, giống như không có sức.
Người trước mắt này hắn không đắc tội được, thực lực đối phương cao thâm khó dò, căn bản không biết hắn ở cảnh giới gì.
Bây giờ, Lập Thiên Thành gặp phải chuyện như vậy rồi, nếu ngữ khí mình còn ương ngạnh làm đối phương không thoải mái phất tay áo rời đi, khi đó hối hận cũng không kịp.
- Ngươi muốn ta giúp ngươi?
Lâm Phàm cười hỏi.
- Đúng vậy!
Đại hoàng tử lập tức gật đầu, hắn tin tưởng chỉ cần đối phương chịu hỗ trợ, những tên Bức tộc kia sẽ lập tức tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1954321/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.