Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Lâm Hào Minh thân là gia chủ Lâm gia, giờ này lại bị đối xử như người hầu, rót rượu, bưng thức ăn, đổi đĩa.
Gia chủ bảy gia tộc lớn khác cũng không thoát khỏi cảnh này.
Lâm Hàm Ngọc ngồi một bên, một miếng nhỏ cũng nuốt không trôi, lòng nàng giờ rất đau, đối phương rõ ràng đang nhục nhã người nhà của mình.
Đặc biệt là ánh mắt Ninh Thiết Khôn nhìn phụ thân mình, giống như đang nhìn giun dế, nếu thực lực bản thân nàng đủ mạnh, sẽ không xảy ra chuyện như vậy đâu.
- Lão gia, thiếu gia đã trở về.
Lúc này, tiếng lão quản gia truyền đến.
Lâm Hào Minh đang rót rượu cho mọi người, nghe được thanh âm này, động tác trong tay sững sờ, sau đó cười như điên. lập tức thả bầu rượu đang cầm trong tay xuống, cũng không để ý ánh mắt đến ánh mắt Ninh Thiết Khôn như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, trực tiếp chạy ra cửa.
Lâm Hàm Ngọc cũng đứng lên, không tin vào tai mình.
- Các ngươi đang tự tìm chết, mau lại đây rót rượu!
Ninh Thiết Khôn nổi giận, tiếng hét như sấm sét vang vọng hư không.
Lâm Hào Minh hiện giờ chả để câu uy hiếp kia để trong lòng.
Lâm Phàm bước vào đình viện, nghe tiếng rống giận này thì hơi nhíu mày, sau đó đi thẳng vào phòng.
- Nhi tử... ngươi rốt cục đã trở về.
Lâm Hào Minh hưng phấn cười lớn.
- Vâng, con đã trở về.
Lâm Phàm gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1954142/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.