Dịch & biên: †Ares†
oOo
"Đinh, chúc mừng Thái Cấp Ma Thân thăng cấp."
Nghe tiếng nhắc nhở, Lâm Phàm càng khoan khoái, trời không phụ lòng người, chỉ cần cố gắng, nhất định sẽ có hồi báo.
- Khoan, các sư huynh đệ, mau dừng tay, hình như hắn không chịu được nữa rồi.
Trong lúc Lâm Phàm còn đắm chìm trong khoái lạc, một gã đệ tử ngoại môn kinh hô một tiếng.
- Cái gì?
- Giận quá mất khôn rồi, tất cả đều là đồng môn, tại sao chúng ta có thể làm ra chuyện như vậy chứ.
- Mau đưa đi chữa thương, không thể để xảy ra chuyện lớn được.
Hàn Lục vẫn đứng ở cách đó không xa, nhìn mọi việc trước mắt, khóe miệng lộ ra tươi cười: nếu gã này mà chết thật thì là xứng đáng.
Mà giờ khắc này Lâm Phàm cũng vội vàng cất tiếng, chửi ầm lên:
- Bọn cặn bã các ngươi, chỉ bằng các ngươi cũng mơ tưởng đánh chết ta á, quả thực là tự dát vàng lên mặt mình, ta khinh cả đám các ngươi…
Nụ cười trên mặt Hàn Lục cứng lại, vẻ mặt biến đội, có chút kinh ngạc, cũng có chút khó tin.
Chuyện này quả thực là không thể nào.
- Khốn khiếp, còn dám chửi.
Đám đệ tử ngoại môn đã dừng tay, giờ nghe người này không biết hối cải mà còn tiếp tục chửi bậy thì lại động thủ.
"Đinh, Thái Cấp Ma Thân exp +2000."
"Đinh, Thái Cấp Ma Thân exp +3000."
"Đinh, Thái Cấp Ma Thân exp +1000."
Lâm Phàm hưởng thụ cảm giác thoải mái theo mỗi lần được nhắc nhở exp tăng trưởng. Đám ‘cây kinh nghiệm’ này càng dùng sức thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/108524/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.