Dịch & biên: †Ares†
oOo
Bên trong "Nhân Tài Đăng Ký Đường", đưa tay không thấy được năm ngón, thế nhưng Lý trưởng lão giống như có thể coi thường bóng tối, mau chóng từ trên giá tìm được một quyển sách.
Quyển sách này là ghi ghép trọn đời những việc đã trải qua của tổ sư khai tông.
Trong bóng đêm, đôi mắt là hai ngọn lửa xanh lét nhảy múa, chung quanh không một tiếng động, chỉ nghe tiếng Lý trưởng lão lật từng trang giấy.
- Vì sao người đệ tử này lại có thể luyện Thái Cấp Ma Thân đến cảnh giới cao như thế nhỉ, trước giờ chưa từng có a.
Lý trưởng lão lầm bầm, trong sách ghi Thái Cấp Ma Thân chỉ là một quyển công pháp luyện thể mà tổ sư khai tông tùy tay viết ra, đặc biệt cấp cho bao cát luyện tập, thật đúng là chưa bao giờ xuất hiện qua người đem luyện đến trình độ như vậy.
....
Hôm sau.
Lâm Phàm tỉnh giấc, chuyện đầu tiên làm là kéo đũng quần ra nhìn. Thấy tiểu đệ đệ khoẻ như vâm, bình yên vô sự, Lâm Phàm mới yên lòng.
Từ nay về sau, Lâm Phàm cam đoan tuyệt đối sẽ không làm lại chuyện như vậy, quả thực là muốn mạng người.
Lúc này truyền đến tiếng gõ cửa, Lâm Phàm có chút nghi hoặc, là ai tìm đến mình? Chẳng lẽ là Hàn Lục tới?
À không phải, với chuyện quá phận ngày hôm qua, Hàn sư huynh không một cước đá văng cửa phòng mình thì quá xin lỗi bản thân rồi.
Lâm Phàm không có nghĩ nhiều, thu dọn một chút rồi mở cửa.
- Ơ, ngươi là?
Lâm Phàm nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/108522/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.