Chương trước
Chương sau
Ôm lấy cổ Vô Thường Hy, nhìn hắn cái kia lo lắng vẻ mặt, mặc dù chân rất đau nhưng Tô Hoàng Nguyệt trong lòng lại vô cùng vui vẻ
"Ngươi lúc nãy ra tay cũng quá mạnh đi, hắn sẽ không có sao chứ?"
"Hừ, ta cảm giác vẫn có điểm nhẹ a, nếu bồi thêm một cước phế hắn một cái chi ta mới thấy hợp lý đâu"
Khó chịu bĩu môi, Vô Thường Hy vẫn có chút không vừa lòng.
Làm hắn tiểu bạn gái bị thương nặng như này, cái kia gia hoả tốt nhất là phế mới đáng.
Biết hắn không vui, Tô Hoàng Nguyệt liền có chút muốn cười, dùng tay bóp bóp hắn đang cong lên cái mỏ
"Được rồi, ta không sao mà"
Nhìn lại đối phương chỗ bị thương, nhìn đối phương mặt cười, Vô Thường Hy liền cắn lấy tay nàng khiến Tô Hoàng Nguyệt giật mình rụt tay
"Hỗn đản, ngươi làm cái gì đâu"
"Hừ, ai bảo thương nặng vậy vẫn còn sính cường, bầm tím một mảnh còn bảo không sao?"
"Ta còn không phải muốn an ủi ngươi đi"
Trong lúc nói chuyện, hai người cũng đã tới phòng y tế.
Mà lúc này bên trong phòng y tế đang vắng người, nguyên nhân rất đơn giản, có người đã gọi y tế tới xem thương thế cho Tô Hoàng Nguyệt, nhưng Vô Thường Hy lại bế nàng tới phòng y tế dẫn tới hai phe liền không chạm mặt.
Đặt Tô Hoàng Nguyệt lên giường, Vô Thường Hy nhanh chóng xem xét Tô Hoàng Nguyệt vết thương, nhìn đã tím bầm đầu gối, hắn liền vô cùng đau lòng.
Thấy vậy, Tô Hoàng Nguyệt lần nữa an ủi
"Thật sự không sao mà, đợi vài hôm sẽ đỡ thôi, ngươi không cần lo lắng a"
"Ta làm sao có thể không lo lắng a, nếu ta có thể sở hữu một loại chữa trị hệ dị năng thì thật tốt"
Nói nói, hắn còn vuốt ve Tô Hoàng Nguyệt bầm tím địa phương, giống làm vậy sẽ khiến nàng hết đau dường như.
Nhưng mà điều thần kỳ lần nữa phát sinh, dưới tâm tình chập chờn, cùng ý muốn mãnh liệt, trong Vô Thường Hy cường đại lực lượng liền có biến hoá, một loại ẩn chứa to lớn sinh cơ lực lượng liền xuất hiện trong cơ thể của hắn dưới tâm tình ba động cùng ý niệm dẫn dắt hội tụ trên bàn tay khiến bàn tay Vô Thường Hy toát ra nhè nhẹ lục quang.
Bị cái này lục quang bao phủ đầu gối, Tô Hoàng Nguyệt liền có một loại tê tê dại dại cảm giác, vô cùng thoải mái và thư thái, đau nhói địa phương cũng dần dần tan biến.
Đợi khi lục quang dập tắt, Tô Hoàng Nguyệt đầu gối thương đã biến mất
Một màn này khiến Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt đều vô cùng kinh ngạc
"Lại nữa!"
Đưa bàn tay ra trước mặt, Vô Thường Hy đã không biết nói gì, mặc dù hắn sớm phát hiện mình năng lực chính là dựa trên hoàn cảnh cùng tâm tình ba động dẫn tới việc giác tỉnh bất kỳ một cái gì dị năng, nhưng như này cũng quá....làm khó người đi
Hắn cái kia chưởng khống độc tố dị năng còn chưa kiểm soát được 1% đâu lại tới cái này, dù nó giúp hắn chữa khỏi mình bạn gái thương thế nhưng cũng mẹ nó gia tăng hắn chưởng khống sức mạnh độ khó a.
Mẹ nó, từng cái một cũng đã tốn của hắn vài đêm vào không gian thức hải để luyện tập mới có thể chưởng khống chưa tới 1% độc tố dị năng, giờ còn thêm mặt hàng này, đây là muốn hắn dành toàn bộ thời gian ngủ mơ để luyện tập a.
Thật tm khó chịu!!!
Không để ý tới Vô Thường Hy suy nghĩ, Tô Hoàng Nguyệt vẫn đang kinh ngạc nhìn xem đã khỏi hẳn chân thương
"Thật thần kỳ a, đây lại là của ngươi cái mới năng lực sao?"
"Ân, mới thức tỉnh a". Trả lời, Vô Thường Hy có chút bất đắc dĩ
"Tại sao ta có cảm giác ngươi dị năng giống khởi nguồn của mọi dị năng một dạng, thỉnh thoảng lại thức tỉnh một cái, thỉnh thoảng lại thức tỉnh một cái, sau này sẽ không thức tỉnh cái gì ba đầu sáu tay a"
Vô Thường Hy:"...."
Bất đắc dĩ nhún vai, Vô Thường Hy cũng không biết nói gì hơn
"Ta cũng rất khổ tâm a, bây giờ lại phải tìm cách chưởng khống mấy cái này mới lực lượng"
Cho hắn cái liếc mắt, Tô Hoàng Nguyệt cũng có chút im lặng
"Ngươi đừng có ở đó mà than thở, người khác muốn cũng không được đâu"
"Ta thật không muốn mấy cái này dị năng a, cho ta tới cái gì 1 giây biến học thần dị năng mới tốt a"
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
"Mơ đi ngươi, cái này chỉ có cải thiện não bộ của ngươi mới có hy vọng, còn không thần năng cũng không giúp được ngươi chứ đừng nói dị năng"
Vô Thường Hy:"..."
Tâm tắc a!!!
Nếu Vô Thường Hy biết nguyên nhân khiến mình não bộ có điểm chưa phát triển hoàn toàn là do Trắng đã đoạt hết hắn phần này ưu thế sẽ là cái gì phản ứng.
Chắc là sẽ lại muốn đem đối phương đè xuống đất ma sát a, dù đó có là ước mơ xa vời.
Tại lúc cả hai đang nói chuyện, nhân viên y tế cũng đã quay trở lại, đi theo còn có Trương Nham.
Biểu thị y tá vào xem xét thương thế cho Tô Hoàng Nguyệt, Trương Nham liền ra hiệu Vô Thường Hy qua một bên
Đi ra ngoài phòng y tế, ngồi xuống ghế đá dưới gốc cây to gần đó, Trương Nham liền nhìn Vô Thường Hy, có điểm bất đắc dĩ.
"Ngươi hôm nay thật là....náo có điểm lớn a, đối phương đang muốn gọi phụ huynh đâu"
"Vậy cũng coi là lớn, ta còn muốn bồi gia hoả đó thêm một cước đâu"
Trương Nham:"..."
"Hơn nữa, so bối cảnh ta còn chưa sợ qua ai, xem hắn lão cha lợi hại hay ta lão cha lợi hại"
Trương Nham:"...."
Tiểu tử này nói sao có chút giống ăn chơi phá phách thiếu gia nhà giầu dáng vẻ a
Vỗ vỗ vai Vô Thường Hy, Trương Nham liền nhếch môi nói
"Đi, ta cũng chỉ nói như vậy, lần sau bình tĩnh chút, không cần thiết động tay động chân, khác có nhà trường cùng ngươi lão cha giải quyết, động tay chân như vậy sẽ rất dễ ảnh hưởng tới ngươi, dù sao ngươi vẫn là cái học sinh, đặc biệt ngươi cái này quái lực, cẩn thận hơn vẫn nên"
Nghe những lời này, Vô Thường Hy có chút kinh ngạc, nhưng hắn cũng không phản bác, để lộ một chút hắn bí mật khiến mọi người nghĩ hắn sở hữu lực lớn hơn người bình thường cũng tốt, như vậy sau này hắn cũng dễ hành động hơn.
"Được rồi, đừng ngồi ở đó, mau vào xem ngươi bạn gái nhỏ, ta cần đi giúp ngươi xử lý chuyện này"
"Đa tạ lão sư!"
"Không có gì, ngươi cứ cố gắng không để điểm thi cuối kỳ dưới 80 điểm là ta đã rất mừng"
"Vậy cho ta rút lại lời cảm tạ"
Trương Nham:"..."
Định đứng dậy Trương Nham liền xuýt chút nữa làm cái ngã quỵ.
Khoé miệng co dật, hắn liền cho tiểu tử này một cái khinh bỉ ánh mắt sau đó rời đi.
Hắc hắc cười một tiếng, Vô Thường Hy liền đi vào xem xem mình tiểu bạn gái có thật hay không đã hoàn toàn khỏi hẳn.
Xác định đối phương đã không có chướng ngại phía sau, hắn mới yên tâm.
Quả nhiên cái này dị năng không làm hắn thất vọng.
Nghỉ ngơi một lúc, hai người liền đi tới phòng hiệu trưởng để giải quyết hôm nay sự tình.
Đi tới hiệu trưởng phòng làm việc lúc, hắn liền gặp người quen
"Lưu thúc, sao ngươi lại ở đây?"
Nhìn trước mắt nam tử, Vô Thường Hy có điển kinh ngạc
Một bên Tô Hoàng Nguyệt cũng vội vàng hướng đối phương vấn an
"Lưu thúc hảo!"
Thấy hai người, Lưu Minh liền mỉm cười đi tới cả hai phía trước
"Tô tiểu thư hảo, ngươi lão cha vẫn khoẻ chứ"
"Ân ân, lão cha ta vẫn rất khoẻ, vẫn thường xuyên chạy khắp nơi làm nghiên cứu a"
"Vậy thì tốt"
Cười cười, hắn mới nhìn sang một bên Vô Thường Hy
"Ha hả, nhìn thấy ngươi Lưu thúc rất ngạc nhiên sao?"
"Không có, chỉ là không phải ngươi đang chăm sóc lão bà cùng mới ra đời tiểu gia hoả sao? Vậy mà vẫn có thời gian thay ta lão cha tới đây"
Chẹp chẹp miệng, Vô Thường Hy có điểm hiếu kỳ
"Có ta nhạc mẫu cùng lão mẹ lên chăm sóc cho thằng bé cùng tiểu Nhu nên ta cũng không có gì quá nhiều việc để làm, vì vậy ta mới đi làm lại sớm hơn dự định, tiện thể hôm nay Vô tổng bận bàn việc với đối tác, vì vậy ta cũng thay hắn tới đây"
"Nói gì thì nói, ngươi làm rất đúng, lão cha ngươi cũng rất hài lòng, là ta, ai dám tổn thương ta người yêu ta cũng sẽ giống ngươi"
Vừa nói, hắn còn vừa ý vị thâm trường nhìn Tô Hoàng Nguyệt khiến nàng có điểm đỏ mặt
Mà Vô Thường Hy đã đắc ý vô cùng.
"Còn phải nói, ta làm ra việc chưa bao giờ vô lý"
Lưu Minh:"...."
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
Cái này thì không ai dám tiếp lời gia hoả này, dù sao mọi người đều sợ bị sét đánh, chỉ có gia hoả này gia mặt dầy mới không sợ nói phét bị sét đánh
Lắc đầu bất đắc dĩ, Lưu Minh cũng không biết nói gì, mình cái này chủ tịch Vô thị tập đoàn nhi tử, tương lai Vô thị sản nghiệp người cầm lái ngoại trừ tinh ranh và nhạy bén hai cái này ưu điểm ra, còn lại đều là khuyết điểm, đặc biệt cái kia có điểm vấn đề não mạch.
Còn nhớ, lần đầu gặp tiểu tử này, hắn liền bị đối phương lời nói cho khiếp sợ tới
"Lão cha, người này có điểm nham hiểm a"
Lúc đó một cái 9 tuổi hài tử nói vậy, còn nói chúng hắn tim đen bảo sao hắn không khiếp sợ.
Tuy nhiên đối phương kế tiếp lời nói càng khiến hắn chấn kinh và mộng bức
"Ta nghĩ người này rất hợp đi đóng vai ác trong phim hoạt hình thiếu nhi"
Đúng là cha nào con đấy, lão cha nhạy bén từ nhìn người cho tới thương trường, nhi tử thì càng xuất sắc, mọi lĩnh vực đều vô cùng nhạy bén ngoài học tập.
Để mà nói, nếu Vô Thường Hy thêm học tập tốt điểm này, sợ là tương lai Vô thị tập đoàn có khả năng trong tay đối phương đi tới cao hơn tầng thứ a.
Thở dài, Lưu Minh liền vỗ vai Vô Thường Hy
"Không cần vào hiệu trưởng phòng làm việc nữa, ta đã giải quyết xong, gia hoả kia phụ huynh cũng đã tự nhận yếu thế, rồi quyết định cho con mình chuyển trường, ngươi cũng không cần để ý thêm"
"Hắc hắc, đa tạ Lưu thúc"
"Không có gì"
"Đúng rồi, cả nhà ta dự định tới nhà ngươi chơi, thăm Nhu di cùng đứa nhỏ, ngươi sẽ không bất tiện chứ?"
"Haha, không ngại không ngại, Vô tổng cùng phu nhân có thể đến ta rất vui vẻ, chắc hẳn tiểu Nhu cũng rất nguyện ý"
"Còn ta thì sao?"
Chỉ chỉ mình, Vô Thường Hy có điểm mong đợi
Từ trên xuống dưới nhìn hắn một lượt, Lưu Minh liền lắc đầu
"Vì ta thằng nhóc tương lai tính cách suy nghĩ, vẫn là để nó cùng ngươi ít tiếp xúc thì hơn"
Vô Thường Hy:"...."
Xem mình tiểu bạn trai cái kia mộng bức biểu lộ, Tô Hoàng Nguyệt liền không kìm được bật cười
"Không muốn ta tới ta càng phải tới, ta sẽ giúp Nhu di dậy thằng bé thành ưu tú hài tử"
Lưu Minh:"...."
....
Một đường nói chuyện, mấy người cũng đã ra khỏi trường.
Lên xe, hướng Vô Thường Hy nhìn lại, Lưu Minh liền mở miệng
"Ta dự định qua siêu thị một chuyến, lúc đó sẽ đi qua nhà ngươi, cần ta đưa hai đứa về sao?"
"Khỏi a Lưu thúc, ta muốn cùng A Nguyệt dạo phố một lúc"
"Vậy được rồi, vậy ta đi trước, tạm biệt"
"Bái bai Lưu thúc"
Nhìn đi xa chiếc xe, Vô Thường Hy cùng Tô Hoàng Nguyệt liền nhìn nhau cười
Sóng vai, cả hai liền cùng nhau dạo bước trên phố, tay nắm tay, hai người thân ảnh là như vậy mỹ hảo cùng xứng đôi.
Đợt này cẩu lương khiến không ít độc thân cẩu tại chỗ tử trận, Cẩu quý tộc trận doanh tổn thất không nhẹ!
Tiện bên đường quán an nhanh mua lấy hai xiên thịt nướng, Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt liền vừa đút đối phương ăn vừa nói chuyện
"Ngon sao?" .Xem đã ăn phồng má Vô Thường Hy, Tô Hoàng Nguyệt liền híp mắt hỏi.
"Ân, rất không tệ, ngoài quán cổng trường vậy mà vẫn còn có quán càng ngon" .Cắn thêm một miếng, Vô Thường Hy liền mồm miệng không rõ nói
"Hì hì, đó là đương nhiên, dù sao nơi này ta thường xuyên ăn đó a"
Ăn lấy đưa tới trước mặt xiên thịt, Tô Hoàng Nguyệt liền đút lại Vô Thường Hy
Nhai một hồi, Tô Hoàng Nguyệt liền có điểm hiếu kỳ
"Đầu gỗ, ngươi sau này dự định kế thừa Nhạc thúc công việc sao, hay sẽ làm những thứ khác a?"
Đang mải ăn Vô Thường Hy nghe được Tô Hoàng Nguyệt hỏi vậy cũng có điểm sững sờ, tiếp đó liền khoát tay nói ra
"Sẽ không a, ta cũng không thích mấy cái này công việc, mỗi ngày đều có một đống công văn cần duyệt, lại còn phải quản lý cả một to lớn tổ chức công ty, hảo mệt, ta vẫn muốn làm một đầu cá ướp muối, ăn, chơi, ngủ, nghịch hơn"
Tô Hoàng Nguyệt:"..."
Có điểm im lặng, Tô Hoàng Nguyệt bất đắc dĩ nói
"Nhưng sau này cha ngươi già cũng cần có người tới kế nhiệm mà a"
"Không phải còn có ta đệ đệ sao, chắc chắn lão cha lão mẹ sẽ cho ta thêm một cái đệ đệ, việc của công ty sẽ hoàn toàn giao cho hắn"
Tô Hoàng Nguyệt:"..."
Lúc này nàng cũng không biết nói gì, gia hoả này não mạch, quả nhiên có vấn đề
"Nếu là muội muội thì sao?"
"Thì cho ta muộn phu tới gánh"
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
"Vậy nếu Dao di không muốn sinh thêm thì sao?"
"Hắc hắc, thì ta sẽ bảo lão cha cưới thêm tiểu mụ, dù sao nước chúng ta cho phép đa thê, hơn nữa lão cha hình như cũng có hảo cảm với một a di nào đó, mẹ ta cũng biết, chẳng qua do quan tâm mẹ ta cảm thụ cùng với ngoại công ta cảm thụ nên lão cha vẫn luôn chối bỏ phần cảm tình này mà thôi, lão cha hảo cặn bã, hảo phong lưu."
Tô Hoàng Nguyệt:"...."
"Nếu Nhạc thúc biết chắc chắn sẽ đánh gẫy chân ngươi"
"Hắc hắc, bây giờ lão cha đánh không thắng ta!"
Tô Hoàng Nguyệt:"..."
"Khoan đã, ngươi nghĩ đến việc này có phải hay không cũng có tam thê tứ thiếp ý tưởng"
Đặt tay lên Vô Thường Hy bên hông , Tô Hoàng Nguyệt sắc mặt liền có điểm bất thiện
Cảm nhận đối phương sát ý, Vô Thường Hy nhanh chóng phủ nhận.
"Không phải, không hề, ta không có!"
"Nếu ta có ý nghĩ này sẽ bị trời phạt"
Vừa dứt lời, trên trời liền vang lên ầm ầm tiếng sấm
Vô Thường Hy:"...."
Mẹ nó, lão thiên ngươi đây là đang đùa ta a, đùa vậy không vui a, sẽ chết người đó a
Vô Thường Hy lúc này thật muốn vả mình một phát, tại sao lại miệng tiện nhắc tới lão cha phong lưu chuyện này, thật mé nó xíu quẩy a.
Đang lúc không biết giải thích sao, phía trước xôn xao liền khiến cả hai chú ý lại.
Rất nhanh, hai người liền thấy có hai cái vạm vỡ nam tử, tay cầm dao, một người sách lấy túi tiền, một người dùng tay ghìm chặt cổ một cái nữ nhân nhanh chóng lùi lại phía một cái bên đường ô tô.
Theo sau đó là một đám nhân viên cảnh sát, tay cầm súng
"Phía trước hai người, mau thả con tim ra, bọn ta sẽ thả các ngươi đi"
"Ha hả, đừng có chọc cười lão tử, bọn ta mà thả con tim chắc chắn bị các ngươi bắt lại"
"Không sai, đừng lại đây, nếu không bọn ta sẽ giết con tim, để bọn ta lên xe rời đi đến địa điểm an toàn phía sau chắc chắn sẽ thả con tim, dù sao bọn ta cũng chỉ muốn cướp tiền không muốn giết người!"
Nghe cảnh sát lời, hai cái này phần tử xấu không những không nghe theo, còn càng để dao lại gần cổ con tim.
Dù sao đúng như bọn hắn nói, nếu thả con tim chắc chắn sẽ bị tóm, tuy nhiên để bọn hắn chạy biết được hay không bọn hắn sẽ thả con tim, nhỡ đâu lại lên lòng khởi sắc thì thật sự rất nghiêm trọng.
"Tránh ra, tất cả mau lùi lại, nếu không đừng có trách lão tử"
Cầm túi tiền hung phạm liền chỉ dao vào xung quanh người vây xem đe dọa mọi người lui lại để bọn hắn thuận lợi tới xe
Nhất thời, không ai dám lại gần, để ra trống trải con đường.
Vì vậy, cả hai cũng dần dần tiếp cận Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt
Nhìn tới gần hai cái này tội phạm, Vô Thường Hy sắc mặt liền đen lại
"Mẹ nó, lại nữa!, tại sao từ lúc có sức mạnh lão tử hay đụng phải mấy chuyện xíu quẩy không!"
Vô Thường Hy cảm giác mình giống nhiễm vai chính quang hoàn một dạng, thi thoảng liền có phiền phức từ trên trời rớt xuống đầu, thật mẹ nó khó chịu a.
Còn Tô Hoàng Nguyệt thì đang sắc mặt ngưng trọng nhìn tới gần hai gia hoả.
Cuối cùng, cả hai cũng tới gần Vô Thường Hy và Tô Hoàng Nguyệt, không may là hai người lại đứng khá gần đối phương xe.
"Hai người các ngươi, cút sang một bên, nếu không đừng trách lão tử dao nhọn không có mắt.
Chỉ dao vào mặt Vô Thường Hy, cầm túi tiền tội phạm liền vẻ mặt hung ác quát.
Bên cạnh giữ con tim tội phạm cũng hùa theo chỉ dao vào mặt Tô Hoàng Nguyệt.
Kéo lại định xuất thủ Vô Thường Hy, Tô Hoàng Nguyệt liền cho hắn một cái ánh mắt.
Hiểu ý đối phương, hắn liền cùng Tô Hoàng Nguyệt không nói một lời tránh ra khiến hai tên tội phạm này được như ý tới gần xe.
Ngay tại lúc cả hai chuẩn bị lên xe lúc, Tô Hoàng Nguyệt liền động.
Do nàng cách cái kia giữ con tim tội phạm chỉ có vài mét, nên là khi bộc phát toàn bộ tốc độ đối phương vẫn chưa thể làm ra phản ứng
Một cước vung mạnh vào đối phương cầm dao cổ tay khiến đối phương bị đau kinh hô buông trong tay dao ra, thừa cơ hội này, nàng lần nữa đá chân còn lại vào đang rớt xuống con dao khiến nó văng ra xa, xoẹt qua háng một cái nam tử cắm vào phía sau bàn gỗ.
Bị như vậy, cái này nam tử xuýt chút nữa đái ra quần.
Bên này, vung ra cước đó sau, Tô Hoàng Nguyệt liền xoay người một cước vung mạnh vào mặt khiến gia hoả này bị đá ngã về sau đập vào ô tô, tại chỗ gãy xương mũi, mà cũng vì vậy mà hắn cũng buông con tim ra.
Điều này khiến Tô Hoàng Nguyệt liền có thể kịp thời kéo đối phương lại.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đợi mọi người phản ứng lại một tên tội phạm đã bị Tô Hoàng Nguyệt đáng ngã, tại chỗ hôn mê, gãy mũi.
"Con mẹ nó, nha đầu ngươi đây là tìm chết"
Phản ứng lại, nhìn bị đánh ngất đồng bọn, còn lại tội phạm liền tức giận hung ác nhìn Tô Hoàng Nguyệt, một dao đâm tới.
Thấy vậy một màn, mọi người liền không nhịn được sợ hãi kinh hô, mà Tô Hoàng Nguyệt cũng vô pháp né đối phương một kích này
Tuy nhiên, chưa đợi gia hoả này rời khỏi chỗ, một bàn tay đã bao trùm đầu hắn, nhấc hắn lên khiến chân hắn rời khỏi mặt đất
Cảm nhận trên đầu bàn tay truyền tới to lớn lực đạo, cảm nhận sau lưng truyền tới kinh khủng khí tức, gia hoả này toàn thân liền cứng đờ, mồ hôi lạnh liền không ngừng chảy ra.
Cố gắng liếc mắt qua, hắn liền qua kính xe thấy sau lưng mình một cái trẻ tuổi nam tử đang nở một đạo ác liệt nụ cười, cái này nụ cười khiến hắn toàn thân lạnh run.
Cùng với một câu nói khiến hắn tại chỗ sợ đái ra quần, trong tay dao cũng không nhịn được rơi xuống
"Nếu dám động đậy, lão tử bóp nát đầu ngươi"
Tội phạm:"...."
Mụ mụ, cứu ta!!!!
Chỉ cái này tội phạm mới có thể cảm nhận được lúc này Vô Thường Hy là có bao kinh khủng, hắn không nghi ngờ, mình dám động đậy thì mình đầu dưa sẽ bị bóp nát như trái dưa
Nếu thấy gia hoả này bộ dáng, chắc chắn đang trong viện một đám bắt cóc tội phạm sẽ vô cùng đồng cảm a
Huynh đệ, chúng ta đều là đồng đạo!
Cùng lúc đó, cảnh sát cũng chạy tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.