Chương trước
Chương sau
Sáng sớm.
Mở mắt tỉnh dậy, Tô Hoàng Nguyệt cảm giác có chút choáng đầu, có loại muốn ngủ tiếp xúc động.
Nhưng nhìn ngoài cửa sổ chói chang ánh nắng, nàng liền vứt bỏ cái này dục vọng, nhanh chóng tìm xem đồng hồ.
Khi thấy kim đồng đã chỉ 8 giờ 30 phút, nàng còn sững sờ một lúc, sau đó liền có chút luống cuống.
“Không tốt, muộn học mất rồi!”
Vội vàng đứng dậy vệ sinh buổi sáng, thay đổi quần áo, cầm theo cặp sách Tô Hoàng Nguyệt liền đăng đăng đăng chạy xuống lầu, đi qua nhìn thấy đang trên ghế sofa chơi điện thoại Vân Tử Dao lúc, nàng liền hướng đối phương vấn an, tiếp đó liền vội vã hướng bên ngoài đi tới
“Dao di sáng hảo”
Thấy nàng vội vàng bộ dạng, Vân Tử Dao có chút kinh ngạc, phản ứng lại, nàng liền hướng đối phương hô
“Tiểu Nguyệt, khoan đã!”
Nghe Dao di gọi mình lại, Tô Hoàng Nguyệt liền dừng chân, hiếu kỳ quay đầu
“Có việc gì sao Dao di?’’
“Không có gì, hôm nay tiểu Hy đứa nhỏ kia đã xin nghỉ cho ngươi, nên là cũng không cần tới trường, lại đây cùng Dao di nói chuyện một chút, dù sao sau hôm nay ngươi phải về nhà rồi, mẹ ngươi nói là rất nhớ nhà mình khuê nữ rồi đâu”
Biết mọi chuyện sau, Tô Hoàng Nguyệt cũng không tiện phản bác, mang theo một bụng hiếu kỳ đi tới Vân Tử Dao bên người ngồi xuống
Tuy nhiên, nàng vẫn không nhịn được tò mò đề ra nghi vấn
“Dao di, hôm nay tại sao đầu gỗ lại xin nghỉ giúp ta???”
“Haha, cũng không có gì lớn, chỉ là hôm qua ngươi cùng đứa nhỏ này ước hẹn trở về, thấy ngươi có chút mệt mỏi do chơi quá sức lên là tiểu tử kia có điểm đau lòng, nên là sáng vừa mới tỉnh dậy đã la hét om sòm đòi hắn lão cha giúp ngươi xin nghỉ”
Vân Tử Dao những lời này khiến Tô Hoàng Nguyệt liền hiểu ra, trong lòng nàng lúc này có chút kinh ngạc và ngọt ngào
Nhìn cái này khuê nữ trong ánh mắt không che giấu được cảm xúc , Vân Tử Dao liền lộ ra một cái hồ ly được như ý nụ cười.
Nắm lấy tay đối phương, Vân Tử Dao liền mỉm cười hỏi
“Được rồi, bây giờ Dao di có chút vấn đề muốn hỏi ngươi, không ngại chứ?”
Không tiện rút tay, Tô Hoàng Nguyệt có chút mất tự nhiên gật đầu
“Qua một tuần ở Dao di nhà còn thói quen sao, có bất kỳ ý kiến gì cứ nói ra, Dao di không để ý”
“Không có a Dao di, ta ở đây rất tốt, rất tự nhiên, như ở nhà một dạng, dù sao trước đó ta cũng tới rất nhiều lần”
Lắc đầu, Tô Hoàng Nguyệt có chút ngượng ngùng
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt, lần sau nếu muốn cứ tới nhà Dao di tự nhiên, chắc hẳn tiểu Hy đứa nhỏ kia cũng rất muốn ngươi”
“Ân”
“Tiếp theo, Dao di muốn hỏi tiểu Hy trên trường không gây ra cái gì lớn động tĩnh chứ, ngươi cũng biết đấy, đứa nhỏ này đầu óc đôi khi có chút không đủ dùng, nhiều lúc rất là tăng động, nghịch ngợm, nên là ta sợ nó gây ra cái gì phiền toái cho lão sư và bạn học nhóm, đặc biệt bây giờ nó còn sở hữu mạnh mẽ lực lượng, nếu không may xảy ra cái gì ngoài ý muốn sẽ rất không tốt”
Đây cũng chính là điều Vân Tử Dao lo lắng gần đây, dù biết nhi tử mình sẽ không làm ra quá khích cử động, thêm việc đã có thể khống chế được sức mạnh, nên chắc sẽ không có gì quá lớn vấn đề, nhưng mà thân làm một người mẫu thân, những cái này lo âu là vô pháp bỏ qua, kiểu như mình nhi tử có khả năng bất tử đi ra chiến trường một dạng, mẫu thân vẫn sẽ lo sợ, lo sợ mình nhi tử xảy ra bất trắc.
Lòng thiên hạ mẫu thân chính là như vậy, luôn lo lắng và quan tâm cho con cái của mình, mẹ tác giả cũng vậy, các đọc giả thì sao?
“Yên tâm đi Dao di, đầu gỗ gia hỏa này dù có điểm hàm phê, đôi khi ngốc ngốc nhưng mà hắn suy nghĩ rất tích cực, nên là sẽ không có gì lớn xảy ra đâu, hơn nữa, ta sẽ chú ý nhắc nhở và bên cạnh hắn cam đoan đối phương sẽ không gây ra họa gì lớn”
Dù nói như vậy, nhưng nghĩ tới hôm trước sinh nhật Lương Phúc, Vô Thường Hy dẫn đầu một đám nam sinh bê dạng hai chân của hắn, tiếp đó hướng đại thụ trong trường chính là một hồi loạn va chạm là Tô Hoàng Nguyệt khóe miệng có chút co giật
Sau đợi đó, Lương Phúc đi đường có điểm run chân, nếu không phải mấy người chỉ là đùa giỡn, tới thật mà nói, sợ là ai đó đã là nát trứng
Tô Hoàng Nguyệt nói vậy cũng khiến Vân Tử Dao yên tâm lại, nụ cười cũng càng rực rỡ, nhìn đối phương ánh mắt vô cùng hài lòng
Cảm nhận Vân Tử Dao cái kia mẹ chồng nhìn con dâu ánh mắt, nàng cả người liền có điểm mất tự nhiên, có chút hoảng
“Tiểu Nguyệt, ta hỏi thật nhá, hai đứa quan hệ tiến triển tới trình độ nào rồi”
Đã đoán được mình tiểu tử và người ta khuê nữ quan hệ không tầm thường, nhưng Vân Tử Dao vẫn muốn nghe người trong cuộc khẳng định, như vậy để nàng còn có cái đế.
Lời này vừa nói ra, Tô Hoàng Nguyệt sắc mặt liền đỏ thấu, cả người xấu hổ muốn tìm một cái khẽ đất để chui vào.
Quá mắc cỡ, thật sự quá mắc cỡ!
Giờ trả lời sao? Tại tuyến trờ, rất cấp bách!
Vốn định lấy lí do hồ lộng đi qua, nhưng thấy Dao di cái kia mong chờ nhãn thần, nàng liền có điểm mềm lòng.
Hơn nữa, vốn đã xác định làm dâu Vô gia, nàng còn có cái gì thẹn thùng đây? Đây không phải điều mình mong muốn sao? Được cha mẹ của Vô Thường Hy ủng hộ và duy trì, đây không phải điều mình mong đợi sao? Dù biết nhị lão đối mình cảm quan rất tốt, cũng rất có hảo cảm, nhưng cả hai chưa nói rõ nàng cũng rất bất an.
Nhưng sau Dao di cái này một phen, Tô Hoàng Nguyệt mặc dù rất thẹn thùng, nhưng trong lòng có điểm vui vẻ và hạnh phúc, vì nàng biết Dao di đã duy trì quan hệ của mình và đầu gỗ
Hì hì, thật vui vẻ làm sao bây giờ, thật muốn tìm đầu gỗ hành hung một trận phát tiết vui vẻ tâm tình a
“Hát xì!”
Trên lớp học Vô Thường Hy đột nhiên đánh cái hát xì, điều này khiến hắn có chút không hiểu thấu
“Kì quái, lại là cái nào mỹ nữ nhớ tới ta, thật là…”
“Ai, ưu tú quá cũng không tốt, luôn luôn bị vô số nữ nhân nhớ thương, ngày nào không cẩn thận bị đám kia yêu tinh bắt được sợ là ta sẽ bị ăn miếng xương cũng không còn a, quả nhiên nam hài tử bên ngoài vẫn phải biết tự bảo vệ mình”
Mà gia hỏa này những lời nói cũng không hề nhỏ, trong một cái yên tĩnh chỉ có làm bài tập bút viết thanh âm thì nó chính là như vậy đột ngột, cả lớp đều có thể nghe rõ rõ ràng ràng
Một đám đều không nhịn được mộng bức, sau đó là sắc mặt đỏ bừng nín cười.
Lý Khương Cường, Lương Phúc, Vương Siêu, Dương Dương bốn cái gia hỏa đã úp mặt xuống bàn cười như điên
Đương nhiên, trên bục giảng hóa học lão sư cũng nghe rõ ràng, sắc mặt hắn lúc này đã đen như đáy nồi
“Thường Hy đồng học, đứng dậy cho thầy biết Glucozo công thức!”
Đột nhiên bị gọi Vô Thường Hy còn chưa phản ứng kịp, hắn theo phản xạ liền đứng dậy mở miệng
“Đẹp trai có gì là sai?”
Đám người: “….”
Lần này không nhịn được nữa, cả lớp đã sớm cười vang, Lý Khương Cường mấy gia hỏa đã ngã trái ngã phải, cười thở không ra hơi
Phản ứng lại, nhìn đã tức giận bốc khói hóa học lão sư, Vô Thường Hy liền nhanh chóng giải thích
“Lão sư, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm, ta lúc đó có điểm không tập trung, để ta bây giờ trả lời lại, e hèm…. Mà lão sư, ngươi lúc nãy hỏi gì a?”
Đám người: “….”
Hóa học lão sư: “….”
Tức giận hóa học lão sư liền gằn từng chữ từng câu
“Nêu…cho….ta…Glucozo….công thức…phân tử”
“Là C12H24O12, còn có câu nào khó hơn sao lão sư”
Nói xong, Vô Thường Hy còn tự tin nhìn mình hóa học lão sư, theo hắn thấy, dễ như vậy câu hỏi sao có thể làm khó thần đồng hóa học như hắn cơ chứ.
Im lặng một hồi, cả lớp càng điên cuồng cười
“Cmn, không được, lão Vương mau đỡ ta, ta ngồi không nổi nữa, hahahahaa”
“Hahahaha, ta…ta…cũng….sắp…cười…thở…không….ra….hơi….cmn”
“Quả nhiên vẫn là lão Hy, chính là như vậy ngưu bức, hahahaha”
“Ngốc bức thì có, hahaha”

“Cho ta ra ngoài cửa đứng”
Đã tức giận toàn thân run rẩy hóa học lão sư liền quát biểu thị Vô Thường Hy bị phạt đứng
Vô Thường Hy: “…”
….
Không biết mình tiểu bạn trai trên lớp những cái kia khứu sự, suy nghĩ kĩ sau đó, Tô Hoàng Nguyệt thẹn thùng nhỏ giọng nói
“Cũng…cũng mới chỉ đến cầm tay, ôm nhẹ gì gì đó……ai nha, Dao di, ngươi đừng hỏi cái này nữa a, thật sự thẹn muốn chết”
Hai tay bụ mặt, Tô Hoàng Nguyệt đã vô cùng xấu hổ
Mà Vân Tử Dao hai mắt đã híp lại, cười vô cùng vui vẻ.
Nghe được mình tiểu tử ngốc kia và tiểu Nguyệt chưa phát triển sâu cái gì, nàng không những không mất hứng còn vô cùng vui vẻ, chỉ cần như vậy cũng đủ, dù sao hai đứa mới có 16 tuổi, đặc biệt trước đó tiểu Hy đứa nhỏ này coi khuê nữ người ta là ca môn lâu như vậy, chịu một chút khó khăn cũng tốt, nếu không sau này lại không biết trân trọng người ta khuê nữ.
Mỉm cười vỗ vỗ vai Tô Hoàng Nguyệt, Vân Tử Dao vui vẻ mở miệng
“Được rồi, Dao di không nói những thứ này nữa, nhưng mà sau này tiểu Hy đứa nhỏ này dám khi dễ ngươi, nói với Dao di một tiếng, ta cho ngươi chỗ dựa”
“Đa tạ Dao di”
Tiếp đó, hai người liền vui vẻ hàn huyên
Trở về Vô Thuần Nhạc biết chuyện này phía sau cũng khá hài lòng, nhưng vẻ mặt này cũng không duy trì được bao lâu, sau khi cúp Trương chủ nghiệm điện thoại sau, hắn sắc mặt đã đen tới đáy nồi
Thấy hắn phản ứng không đúng, Tô Hoàng Nguyệt và Vân Tử Dao liền hiếu kỳ vô cùng
Khi biết mọi chuyện sau, cả hai không nhịn được cười nghiêng ngửa
Bất đắc dĩ a, mình cái này tiểu bạn trai gì cũng tốt, mỗi tội não bộ có chút chưa phát triển hoàn toàn dáng vẻ, nhiều lúc làm ra thật nhiều khiến người ta dở khóc dở cười sự tình
Về đến nhà, Vô Thường Hy tâm tình có chút không vui.
Hắn cái bộ dạng này không phải do hôm nay trong tiết hóa học sự tình, mà là do hôm nay mình bạn gái nhỏ sẽ phải ra về, điều này khiến hắn có chút mất mát.
Nhưng cũng không có duy trì được bao lâu, dù sao muốn có thể sang nhà nàng chơi, cũng không phải quá to tát sự tình.
Bây giờ, có việc quan trọng hơn cần hắn xử lý.
Nhìn trước mắt sắc mặt không tốt lão cha, cùng với nín cười lão mẹ và Tô Hoàng Nguyệt, Vô Thường Hy ẩn ẩn cảm giác được giông tố sắp kéo tới.
Quả nhiên, hắn lão cha cái kia tức giận ngữ khí liền vang lên
“Tiểu tử, rất dũng a”
“Đâu có đâu có, ta sao có thể dũng bằng lão cha ngươi”
Vô Thuần Nhạc: “….”
Cười lạnh, không để ý tới lấy lòng Vô Thường Hy, Vô Thuần Nhạc liền tức giận nói
“Bớt ở đó đánh trống lảng, ngươi nói xem ngươi hôm nay rốt cuộc trên lớp đã làm cái gì, mẹ nó, lão tử không muốn mặt mũi a, bây giờ cả trường ai cũng biết Tô thị tập đoàn đại thiếu gia là cái hàm phê, ngươi mẹ nó bảo ta làm sao đi gặp đối tác bằng hữu”
Che đầu, hắn cảm giác mình thật sự đen thấy bà, tại sao một người anh minh thần võ như mình lại có thể đẻ ra một cái hàm phê này mặt hàng, oan nghiệt a
‘’Khụ, lão cha, không phải mặt mũi ngươi đã sớm mất rồi sao, dù sao việc như vậy trước đây cũng đã xảy ra không dưới trăm lần, ngươi mặt mũi cũng đâu còn, nó đã sớm đi tìm bạn đời”
Vô Thuần Nhạc: “….”
Vẫn là không nhịn được, hai nữ cuồi cùng đều phốc phốc bật cười, kể cả Vô Thuần Nhạc khóe miệng cũng không nhịn được điên cuồng co giật
Mẹ nó, cảm giác có điểm gì không đúng nhưng thật sự có đạo lý, hắn cũng không có lời nào để phản bác
Đen mặt không biết nói gì, Vô Thuần Nhạc chỉ có thể phạt tiểu tử này đi diệt cỏ để xả cơn giận
Vô Thường Hy cũng rất bất đắc dĩ có được hay không, hắn đâu muốn như vậy, có trách thì trách hắn cái này kỳ lạ bộ não, nhiều lúc chính là không theo sáo lộ ra bài, hắn cũng rất khổ sở a.
Nhìn Vô Thường Hy biểu lộ, hai nữ lại muốn cười, quả thật quá đùa.
Một ngày cũng trong sự nhốn nháo dần tới hồi kết, cũng tới lúc Tô Hoàng Nguyệt phải trở về.
Đưa nàng tới trước cửa nhà, Vô Thường Hy có điểm lưu luyến, mọi lần Tô Hoàng Nguyệt cũng rất hay tới nhà hắn chơi, nhưng mà khi trở về hắn không có như vậy không lỡ cảm giác quá, bây giờ có chút không muốn làm sao bây giờ.
Xem hắn cái kia không muốn nhãn thần, Tô Hoàng Nguyệt liền cười cười, hai tay bóp má hắn, chêu đùa nói
“Được rồi, nếu nhớ có thể tới đây chơi a, hoặc là có thể cho ta gọi video được mà”
Bĩu môi, Vô Thường Hy liền có chút hậm hực
“Ta chính là không vui, ta chính là không muốn”
“Lớn rồi mà còn như trẻ con một dạng, không vui vậy để ta cho ngươi một quyền đảm bảo vui lên liền”
Vô Thường Hy: “….”
Lui lại một bước, Vô Thường Hy có chút cảnh giác
“Muốn làm gì, đánh người là không tốt, ta báo cảnh sát đó a”
Cho hắn cái liếc mắt, Tô Hoàng Nguyệt liền nhẹ đá hắn một cước
“Đừng có ở đó mà làm bộ làm tịch, ta bây giờ cũng không đánh lại ngươi”
“Hắc hắc, nói thế liền không đúng, dù mạnh tới đâu, ta cũng vẫn đánh không thắng ngươi”
Nghe những lời này, Tô Hoàng Nguyệt liền vô cùng vui vẻ, trong lòng có điểm ngọt ngào
Đi tới bên cạnh hắn, nhón chân tại bên má hắn nhẹ hôn một ngụm, tiếp đó nàng liền quay người đi vào khu chung cư, vừa đi nàng vừa vẫy vẫy tay
“Hì hì, coi như cho ngươi ban thưởng, ta về đây, hẹn mai gặp trên lớp a, bye bye”
Nói lời tạm biệt đối phương sau, nhìn nàng bóng lưng biến mất, Vô Thường Hy cũng mới lên xe đi về.
Một ngày cũng từ đó khép lại.
…..
Sáng hôm sau.
Thoải mái duỗi người, Vô Thường Hy liền mơ mơ màng màng tỉnh dậy, nhưng hắn liền thấy một chỉ con muỗi đang đậu trên tay hút đi mình chân quý huyết dịch
Điều này làm Vô Thường Hy liền không vui
‘’Vật nhỏ, ngươi bành trướng, bản soái ca huyết cũng dám hút, vậy để lão tử đưa ngươi đi gặp tạo vật chủ loài muỗi”
Dứt lời, Vô Thường Hy một bàn tay liền vỗ xuống vang lên to lớn âm thanh, nhưng rất nhanh từng đạo “ông ông” âm thanh liền dần dần xuất hiện.
Theo đó là một đầu muỗi bay ra, bay tới trước mặt Vô Thường Hy.
Không những vậy, nó còn tại trước mắt hắn xoay vòng vòng giống như diễu cợt Vô Thường Hy quá rác rưởi một dạng, như vậy còn đánh không chúng nó
Cái này liền khiến chúng ta Hy ca tức điên, một chụp liền đánh tới
“Đoàng”
Nhưng lần nữa, “ông ông” âm thanh liền vang lên, sắc mặt Vô Thường Hy cũng đen lại
“Chả lẽ lão tử còn không bắt được ngươi không thành”
Kế tiếp, cả phòng chính là Vô Thường Hy lập lòe thân ảnh cùng với hùng hùng hổ hổ âm thanh
“Mẹ nó, cho lão tử đi chết”
“Cmn, vẫn còn có thể chạy, ngươi cũng có điểm đồ vật a”
“Ha hả, rất tốt, ngươi xứng đáng khiến ta nghiêm túc, chuẩn bị tinh thần đi a’’
“Mudamudamudamuda…., ta cỏ, ngươi rốt cuộc là môn phái nào truyền nhân, sao có thân thủ lợi hại như vậy, không được, lão tử phải dùng toàn lực, ngươi cẩn thận”
“Nguyệt ảnh bước!”
“Ta đi, ngươi chắc chắn là trong truyền thuyết muỗi chi thủy tổ, tập hợp trên thân 72 loại khinh công vô địch thiên hạ, tới vô ảnh đi mang theo máu, mà là máu của lão tử”
“Con mẹ nó, dám cười nhạo lão tử, dù là thần tiên tới cũng cứu không được ngươi”
[Thở!]
“Ngọa tào, ngươi…ngươi…mẹ nó bật hack né a, tại sao lão tử đánh ngươi toàn miss”
Nhìn trước mặt mình bay vòng vo đầu này con muỗi, Vô Thường Hy sắc mặt đã đen như đáy nồi, hắn cảm giác mình mẹ nó một con muỗi cũng đánh không lại, hảo tự bế.
Thấy nó vẫn còn trước mặt mình diễu võ dương oai, Vô Thường Hy liền tức giận không thôi, hắn lúc này chỉ nghĩ nếu có thể phun ra thuốc diệt muỗi thì tốt, xem vật nhỏ này còn có thể trốn đi đâu.
Mà tại hắn ý nghĩ vừa xuất hiện lúc, đột nhiên từ cơ thể của Vô Thường Hy liền toát ra nhè nhè bạch vụ bất tri bất giác bao phủ chỉ muỗi nhỏ này khiến nó tại chỗ tử vong rớt xuống đất.
Vô Thường Hy: “….”
Một màn này khiến Vô Thường Hy có điểm mộng bức, nhưng sau khi phản ứng lại tiếp nhận được không gian thức hải truyền lại thông tin sau, hắn chính là điên cuồng cười đắc ý chỉ dưới đất vật nhỏ
“Hahahahahaha, này thì trước mặt lão tử trang bức, hút máu lão tử còn như vậy ngông cuồng bảo sao không chết’, moahahaha”
Muỗi nhỏ: “….”
Lúc này, muỗi nhỏ trong lòng là sụp đổ, mẹ nó, đã nói chiến đấu như hai người đàn ông, thuần túy vật lý lực lượng đâu, ngươi mẹ nó vậy mà chơi pháp gia, ta nứt ra rồi!!!
Giữa người và muỗi tín niệm đâu???
Giống như biết đã chết đi muỗi nhỏ tâm tình, Vô Thường Hy liền dùng lỗ mũi nhìn đối phương thi thể
“Có phải hay không đang thắc mắc tại sao ta đang là cuồng chiến sĩ đột nhiên hóa thân pháp sư có phải hay không, khặc khặc ta chính là không nói, tức chết ngươi, tức chết ngươi…., à ngươi đã sớm chết, đáng tiếc a”
Muỗi nhỏ: “…..”
Đắc ý, Vô Thường Hy liền nhặt lên mũi nhỏ thi thể, ném vào bồn cầu, tiếp đó tại chỗ đi tiểu
“Hừ hừ, lão tử chính là phải hành hạ ngươi thể xác, ai bảo ngươi dám hút máu lão tử”
Muỗi nhỏ: “….”
Cmn, tiện nhân a, ta chết rồi ngươi mẹ nó còn như vậy hành hạ ta thi thể, không phải hút tý máu đi, cần như vậy thù sâu sao? Nguyền rủa ngươi đi vệ sinh không có lỗ hậu, cmnnnn.
Tâm tình vui thích, Vô Thường Hy liền chuẩn bị đi học.
Cùng lúc đó, hắn cũng biết mình cái này năng lượng mới, nó giống như một loại độc khí một dạng, chỉ cần hắn muốn cái gì độc tố đều có thể tạo ra, cũng như có thể hóa giải mọi loại độc tố, độc dược,…
Một cái khá bug năng lực, mỗi tội là hắn vô pháp tùy ý khống chế và sử dụng, lần này cũng là do tâm tình chập trờn mới có thể đột nhiên sử dụng, nếu muốn tùy ý vận dụng vẫn cần tập luyện nhiều hơn
Theo hắn biết, trong loại độc này có loại thôn phệ độc, có thể thôn phệ bất cứ loại độc nào khác trên thân thể túc chủ, nếu có thể lợi dụng, nó sẽ giúp ích thật lớn cho bản thân và người nhà, điểm mạnh nhất của nó là không ảnh hưởng tới túc chủ sức khỏe cùng sinh mệnh hay bất cứ gì khác, nó càng giống tiên khí hơn là độc khí.
Vậy là, lại có thêm lý do để Vô Thường Hy tìm cách chưởng khống năng lực này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.