Sáng hôm sau. Ngồi trên nhà mình lão cha xe ô tô hướng phía trường học, Vô Thường Hy thần sắc vẫn có chút rã rời, không ngừng ngáp ngắn ngáp dài. Mặc dù thể chất của hắn hiện tại rất kinh người, nhưng mà do thói quen ngủ sớm và do thân thể chưa hoàn toàn thích nghi với cỗ lực lượng này, dẫn tới đêm qua thâu một đêm phía sau, hôm nay hắn mới ể oải như vậy. Thông qua kính chiếu hậu thấy mình nhi tử cái bộ dạng này, Vô Thuần Nhạc sắc mặt có chút không tốt. "Tiểu tử, ngươi hôm qua lại thức đêm chơi điện tử có phải hay không mà hôm nay mệt mỏi như vậy" Ngáp nhẹ một cái, Vô Thường Hy liền lắc đầu "Không phải, mà là ta đi ngắm trăng" Vô Thuần Nhạc:"???" "Ngắm trăng, ngươi con mẹ nó ngắm trăng thâu đêm, thần kinh a ngươi" "Rất bình thường đi lão cha, còn may là ta chưa ngắm cả bình minh. nếu không bây giờ ta vẫn tại làm mình mộng đẹp đâu" Vô Thuần Nhạc:"...." Nhìn xem tiểu tử này cái kia cà lơ phất phơ bộ dạng, Vô Thuần Nhạc liền một hồi sọ não đau, rốt cuộc mình làm cái nghiệt gì mà có thể đẻ ra một cái như vậy nhi tử, trời đánh a!! "À đúng lão cha, A Nguyệt hôm nay có việc gì sao mà từ sáng đã trước tiên ra khỏi cửa rồi?" Tiện người nằm ngang tại ghế sau xe, Vô Thường Hy liền không hứng lắm hỏi "Tiểu Nguyệt đứa nhỏ này hình như là không đem theo sách vở hôm nay, nên cần về lấy, tiện thể giúp Ngô Hân qua võ quán cầm một phần chuyển phát nhanh" "Ân, thì ra là vậy, còn một việc nữa, lão cha ngươi không phải ra nước ngoài đàm phán hợp tác sao, chưa gì đã quay trở lại rồi?" Nghe được tiểu tử này đề cập tới việc này, Vô Thuần Nhạc liền một hồi khó chịu "Còn hỏi, đương nhiên là hợp tác thành công, nên ta liền trước tiên trở về" "Không phải ngươi cái kia định tặng đối tác bình sứ bị ta lộng vỡ rồi sao, vẫn có thể hợp tác thành công rồi, không hợp lý a" Trầm tư vuốt cằm, Vô Thường Hy vẫn có chút không nghĩ ra. Nghe được những lời này, Vô Thuần Nhạc liền ẩn ẩn có loại không tốt dự cảm. "Cũng may là Tô thúc ngươi bên kia tuần trước qua thành phố 23 nghiên cứu, tiện thể mua được một cái bình cổ, so cái kia ngươi lộng vỡ mặt hàng còn muốn tốt, nên là hợp tác so dự tính muốn dễ dàng, tuy nhiên tại sao ta nghe ngươi ngữ khí có loại không vui vẻ bộ dạng? Có phải hay không ngươi làm vỡ bình sứ là cố ý?" "Còn phải nói, đương nhiên là lão cha ngươi so dự tính trước tiên trở về, khiến ta phải trở lại trường trước so dự tính, đương nhiên là không vui, mất công ta cố ý lộng vỡ cái kia bình sứ đâu!" Vô Thuần Nhạc:"..." Mấy lời này khiến Vô Thuần Nhạc xém tý nữa không cầm vững tay lái. Mẹ a, đây rốt cuộc mẹ nó là cái kiểu gì hố cha nhi tử a, hắn nhớ mình cái này người sống cũng rất tử tế ngay thẳng, không làm những cái kia đen tối đồ vật, lại còn thường xuyên quyên góp từ thiện, số tiền từ thiện hắn bỏ ra cũng đủ một trung cấp gia đình tiêu xài mấy đời đi. Nhưng mà tại sao lại sinh ra cái này hố cha hàng? Lão thiên gia a!!! Lần này, Vô Thuần Nhạc thật là muốn tức giận bốc khói, hắn quyết định không cùng tiểu tử này nói truyện thêm, nếu không sợ là sẽ trực tiếp tức giận thổ huyết Tuy nhiên, tới trường một khắc này, Vô Thuần Nhạc vẫn không quên nhắc nhở cùng cảnh cáo. "Chú ý một chút bản thân lực lượng đừng để lộ ra ngoài, hơn nữa học hành cho cẩn thận, đừng để lão tử phải tiếp bất kì một cú điện thoại không tốt nào từ Trương chủ nghiệm, nếu không ngươi sẽ có một xuất cắt cỏ tại vườn hoa sau nhà" Vô Thường Hy:"....." Nhìn đối phương xe lái đi xa, Vô Thường Hy không nhịn được chẹp chẹp miệng vài cái, tiếp đó liền đi vào trường Quay lại trường học, Vô Thường Hy liền có một loại thương hải tang điền ảo giác. Xung quanh đám học tỷ học muội cũng không ngừng đầu ánh mắt tới hắn bên này, dù sao toàn trường công nhận đệ nhất giáo thảo, hắn độ soái khí là không cần phải nói Đang đi, đột nhiên liền có một cái xinh xắn học muội đứng ra ngăn cản lại hắn, tiếp đó liền lấy hết toàn thân dũng khí đưa trong tay hồng phấn phong thư phía hắn, ấp úng nói ra "Học...học trưởng, ta thích ngươi, ngươi có thể làm nam bằng hữu của ta sao?" Vô Thường Hy:"...." Mà cái này một màn liền khiến xung quanh đám học sinh đầu lại ánh mắt hiếu kỳ. Công khai tỏ tình a, lâu như vậy chưa xuất hiện qua, kể từ bị Nguyệt đại ma vương hành hung một trận đám kia người theo đuổi phía sau, trong sân trường cũng chưa lần nữa xuất hiện công khai tỏ tình. Vậy mà bây giờ nó lần nữa xuất hiện, hơn nữa đối tượng còn là đệ nhất giáo thảo, người lại soái lại giầu. Một màn này đương nhiên cũng không thể thoát khỏi học sinh lớp 11A nhãn tuyến. Đang tại trên hành lang tầng hai hóng gió nam sinh, khi thấy màn này lúc, hai mắt liền trừng lớn, sau đó liền nhanh chóng vọt vào lớp lớn tiếng la "Mọi người mọi người, có biến! Thường Hy đồng học vừa về trường liền có học muội tới công khai tỏ tình, mau ra vây xem" Vừa dứt lời, đang chăm chỉ học tập cả lớp liền nổ, tiếp đó nhao nhao chạy ra ngoài hành lang, hiếu kỳ vây xem. Tại cuối lớp, ba cái đánh bài nam sinh nghe được lời này cũng sững sờ một lúc, mộng bức nhìn nhau. Cho tới khi trong đó một cái mập mạp gia hoả mở miệng mới đánh vỡ bầu không khí này "Nghe gì không, lão Hy gia hoả này có học muội tỏ tình" Một bên khác, một cái có chút tiểu soái nam sinh cũng mở miệng "Náo nháo cái gì, lão Hy gia hoả này bị tỏ tình còn chưa phải truyện thường ngày sao, có gì mà vây xem chứ, lo đánh bài đê, haha, đôi heo! Xem các ngươi đỡ bằng trời" "Nhưng nghe nói lần này học muội kia là lớp dưới ban hoa, rất xinh đẹp đâu" Một cái khác đeo kính nam sinh nhìn trong tay bài, một bộ hiếu kỳ nói Nghe vậy, đang chuẩn bị kết thúc ván bài Lý Khương Cường liền dừng lại trong tay động tác, một mặt chấn kinh hỏi "Lão Lương, thật luôn?" "Thật 100%, ta lớp dưới tiểu đệ vừa nhắn cho ta" "Cmn, vậy còn chờ gì, mau ra vây xem" Nói xong, cả ba liền bỏ lại trong tay bài, nhanh chóng vọt ra ngoài. Nhìn bên dưới sân trường một màn, ba người liền hứng thú bừng bừng "Ngoạ tào, quả nhiên có điểm đồ vật" "Hắc hắc, không tệ đi, chúng ta lớp dưới ban hoa cũng rất xinh đẹp a" "Quả thật không tệ, đặc biệt dưa hấu kia, so Nguyệt ca còn lớn!" "Mẹ nó, lão Vương, ngươi chán sống rồi, để Nguyệt ca biết ngươi nói những lời này thì ngươi cái này nửa tấn thể trọng cũng không giúp ngươi giảm đau được đâu" "Khà khà, không phải Nguyệt ca còn chưa có tới trường đi" "Được rồi, chú ý vào việc chính, các ngươi đoán xem lão Hy gia hoả này sẽ đồng ý hay không?" "Không biết, nhưng là ta thì ta sẽ đồng ý" "Ta nhổ vào, ngươi cái này 500 kg thể trọng còn không ngại nói ra những lời này, chỉ có ta mới có khả năng bị ẻm nhìn chúng" Liếc mắt khinh bỉ nhìn Vương Siêu, Lương Phúc liền đẩy đẩy nhẹ mắt kính, tự tin nói "Con mẹ nó hai người các ngươi, có thể đừng đi lệch ra sao, ta là hỏi lão Hy có đồng ý hay không, không phải hỏi hai ngươi có đồng ý hay không" Nhìn hai gia hoả này ở đó oai oai, Lý Khương Cường hết sức im lặng "Cái này còn phải hỏi sao, chắc chắn không đi, dù sao so sánh với Nguyệt ca thì học muội này còn kém xa đâu" "Chưa chắc, ta thấy lão Hy gia hoả này chưa có biểu hiện rõ ràng với Nguyệt ca, hơn nữa Nguyệt ca dưa hấu so nàng nhỏ đi, hắc hắc" Nói xong, Lương Phúc và Vương Siêu lần nữa nhìn nhau bỉ ổi cười Thấy vậy, Lý Khương Cường không nhịn được lấy tay che trán "Mẹ a, tại sao ta lại có các ngươi hai gia hoả này bằng hữu!" Quay lại Vô Thường Hy bên này, nhìn trước mặt mình học muội bất an cùng mong chờ ánh mắt, hắn không nhịn được ho khan vài tiếng "Khụ, học muội, ta rất cảm tạ ngươi lời tỏ tình, nhưng mà ta còn muốn chuyên tâm vào việc học để có thể thi đậu đứng đầu học phủ, nên là cấp 3 ta dự định sẽ không yêu đương, vì vậy ta chỉ có thể từ chối..." Bị cự tuyệt, cái này học muội liền vô cùng mất mát, ánh mắt cũng có chút đỏ, tuy nhiên Vô Thường Hy sau đó lời nói khiến nàng cả người đều không tốt, khoé miệng điên cuồng co giật "Hơn nữa, ta cũng đã có bạn gái, đặc biệt nàng rất bạo lực, nếu biết ngươi tỏ tình với ta chắc chắn nàng sẽ lên cơn ghen, khi đó sẽ rất sexy rất bạo lực, nên là để bảo vệ ngươi tính mạng an toàn, ta chỉ có thể cự tuyệt, xin lỗi a" Học muội:"...." Đám người:"...." Nghe được những lời này, không chỉ học muội, mà cả xung quanh đám người vây xem cũng ngã quỵ một mảnh. Con mẹ nó, hảo tiện a. Lúc này, học muội trong lòng là sụp đổ, câu trước vừa không dự định yêu đương, câu sau liền đã có bạn gái, lại còn nói là vì nàng tốt, vì nàng sinh mệnh an toàn? Mẹ nó! Ngươi niêm sỉ đâu? Giữa người và người căn bản nhất tín niệm đâu? Cảm giác mình trí thông minh sâu sắc bị vũ nhục, học muội liền tức giận hừ lạnh một câu, tiếp đó liền quay người rời đi chỉ để cho Vô Thường Hy một cái bóng lưng. Vô Thường Hy:"..." Đến bất ngờ, đi càng bất ngờ hơn, không hổ là khối 10 ban hoa, rất có cá tính. Thấy đối phương cũng đã rời đi , Vô Thường Hy cũng chỉ có thể nhún vai, bất đắc dĩ lên lớp. Tất cả vây xem đám người chỉ có thể dùng ngưỡng mộ núi cao ánh mắt nhìn phía Vô Thường Hy, quả thật một phen này quá mẹ nó ngưu bức. Mà nhìn thấy tất cả những thứ này Lý Khương Cường mấy cái gia hoả liền hết sức kinh ngạc "Lão Hy rốt cuộc nói cái gì mà khiến vị học muội kia quay người rời đi quyết đoán như vậy?" "Ta cũng không biết, đợi hắn lên hỏi chắc chắn sẽ biết, bây giờ trước tiên vào lớp a, tụ tập như này để thầy bí thư thấy lại bị nhắc nhở" "Đi đi, mau vào trong, đừng đứng ở đó" "Ngoạ tào, Vương mập mạp, ngươi trước hết vào lớp a, ngươi đứng ở đó che hết cửa bọn ta sao vào lớp" ... Vừa vào lớp, Vô Thường Hy liền hai tay dang ra, một bộ chờ mong nói "Yêu quý các bạn học, của các ngươi đáng kính uỷ ban thể dục đã quay trở lại, mau tới tới hoan nghênh ta a" Dứt lời, không một ai phản ứng, cả đám đều tiếp tục chăm chú làm bài tập. Thấy thế, Vô Thường Hy hết sức lúng túng. Nhìn hắn lúng túng bộ dạng, không đành lòng một cái nam sinh liền có hảo ý nhắc nhở "Thường Hy đồng học, ngươi mau về chỗ làm bài a, hôm nay lão Trương sẽ thu tuần này bài tập, nếu không có chắc chắn sẽ không có cái gì kết cục tốt!" Đối phương cũng nói như vậy, Vô Thường Hy chỉ có thể bất đắc dĩ về chỗ, nhưng nếu hắn biết đám người này lúc nãy vây xem hắn bị tỏ tình háo hức tới mức nào mà nói, chắc chắn sẽ cảm thấy thế gian chỉ toàn những cú lừa a Ngồi xuống bản thân chỗ ngồi, của hắn ba cái huynh đệ liền bu lại vây quanh hắn, một bộ hiếu kỳ bảo bảo "Lão Hy, lúc nãy ngươi nói gì với bên dưới học muội mà khiến đối phương quay đi quyết đoán như vậy" "Không sai, ta còn thấy nàng thần sắc lúc đó có chút tức giận đâu" Nhìn Lý Khương Cường và Vương Siêu cái này dáng vẻ, Vô Thường Hy liền trầm ngâm, tiếp đó lấy một bộ cao thâm bộ dáng nói "Không có gì, ta chỉ nói cho nàng đừng yêu ta, ta chỉ là truyền thuyết" Đám người:"...." "Không tin?" Thấy đối phương cái kia khinh bỉ bộ dáng, Vô Thường Hy liền nhíu mày "Ha hả, đương nhiên không tin, ta đã có lớp dưới học đệ gửi ta nội dung đối thoại của hai người, mau tới xem" Một bên Lương Phúc đang xem điện thoại, khi thấy bên trong tin nhắn nội dung liền gọi mấy người tới. Sau khi xem xong nội dung, cả đám liền dùng chấn kinh nhãn thần nhìn Vô Thường Hy "Ngưu bức" "Hắc hắc, cơ bản thao tác, chớ sáu". "Đúng rồi, Nguyệt ca đâu, tại sao không đi cùng ngươi?" Phát hiện Tô Hoàng Nguyệt không cùng Vô Thường Hy tới trường, Lương Phúc liền có chút hiếu kì. Phải biết, hai người này luôn luôn là cùng một chỗ tới trường, chưa bao giờ tách ra a. "Nàng sao, có chút việc, giờ chắc cũng sắp tới rồi" Nhắc tào tháo, tào tháo liền tới. Một cái tuyệt sắc nữ nhân liền bước vào trong lớp, mà khi thấy đối phương một khắc này, cả lớp đều yên tĩnh. Mặc váy, đeo trang sức, hoá đạm trang,... những thứ này là Nguyệt ca có thể làm ra sự tình??? Vào lớp thấy mọi người ngoài Vô Thường Hy dùng chấn kinh nhãn thần nhìn mình khiến Tô Hoàng Nguyệt có chút không được tự nhiên. "Mọi người, trên mặt ta có hoa sao mà nhìn ta chằm chằm như vậy?" Trước cửa một cái nam sinh không nhịn được trong lòng chấn kinh liền bật dậy, tiếp đó hướng bên cạnh đồng học một bạt tai xuống "Phanh" "Ai u, ngươi con mẹ nó thần kinh a, sao đột nhiên đánh ta???" "Ta không phải là muốn xem mình có phải hay không nằm mơ đi" "Vậy sao ngươi không tự vả, đi vả ta làm quần què a" "Không phải ta sợ đau đi" Nam sinh:"...." Mà một màn này cũng tại chỗ khác diễn ra, có người dụi dụi mắt, có người bỏ mắt kính xuống lau lau, có người lắc đầu để xác nhận mình không phải đang mơ... Nhưng mà khi xác nhận đây là chân thật lúc, cả lớp ngoại trừ Vô Thường Hy đều vô cùng chấn kinh Đặc biệt là Vương Siêu, Lương Phúc và Lý Khương Cường ba người này. Ba gia hoả này chơi với Vô Thường Hy là thân nhất, cũng là ca môn với Tô Hoàng Nguyệt cả năm cấp ba Đương nhiên không thể quên Dương Dương tiểu tử này, chẳng qua do với mọi người chấn kinh, hắn là vui vẻ, bởi vì mình tẩu tử càng xinh đẹp thì Hy ca càng hạnh phúc, khi đó mỗi lần vuốt mông ngựa sẽ dễ dàng được khen thưởng, hắn con mẹ nó thật là cái cơ linh quỷ! Không hiểu cả lớp phản ứng Tô Hoàng Nguyệt liền có chút mất tự nhiên về lại chỗ, ngồi xuống Vô Thường Hy bên cạnh. Thấy nàng tới gần, Lý Khương Cường liền trực tiếp ngã quỵ, Lương Phúc tay run run chỉ nàng, Vương Siêu thì nuốt nước miếng. "Nguyệt ca, ngươi có phải hay không bị người uy hiếp? Nếu thật cứ mạnh dạn nói ra, bọn ta sẽ thay ngươi làm chủ." "Lão Lương nói rất có lý, lớp chúng ta chả lẽ còn phải sợ phần tử xấu không thành" "Các ngươi nói nhăng cái gì, ta đoán Nguyệt ca đây là yêu đương đi, phải hay không a" Tô Hoàng Nguyệt:"...." Không nhịn được, sắc mặt không tốt Tô Hoàng Nguyệt liền mỗi người một quyền khiến ba gia hoả này trực tiếp quỳ, đặc biệt Lý Khương Cường, gia hoả này lại dám nói nàng tâm khảm bên trong, tội không thể tha Cũng may có Vô Thường Hy kịp thời ngăn cản, nếu không lão Lý gia hoả này đã đầu rời khỏi cổ tại chỗ tử vong. "Ta ăn mặc như này thật sự khó chấp nhận như vậy sao?" Có chút tự bế Tô Hoàng Nguyệt liền nhỏ giọng hỏi Vô Thường Hy "Không có, ngươi đừng để ý đám gia hoả này nói bừa, mặc như này ngươi thật sự rất đẹp" "Thật a?" "Đương nhiên thật, ta còn có thể nói dối ngươi không thành, nên nhớ ta là thành thật tiểu lang quân!" "Khụ, hai vị, nộp bài tập ngữ văn và toán học a" Đi tới bên này Trần Hinh Di cũng có chút cổ quái nhìn hai người một mắt "Cho" Từ trong cặp sách cầm ra bài tập, Tô Hoàng Nguyệt liền đưa cho đối phương "Ân, còn ngươi" Quay ra nhìn Vô Thường Hy, nàng liền thấy hắn đang dùng một loại kì lạ ánh mắt nhìn mình. Nhất thời, hai người cứ như vậy mắt lớn chừng mắt nhỏ "Lớp trưởng, ta nói bài tập ta đã làm nhưng bị người cướp mất ngươi tin sao?" "Tin, tin ngươi cái đầu quỷ, không có bài tập tý nữa ngươi tự giải quyết với chủ nghiệm a" Khinh bỉ nhìn Vô Thường Hy một mắt, Trần Hinh Di liền cầm theo đống bài tập về chỗ, chỉ để lại Vô Thường Hy lộn xộn trong gió Thấy vậy, Tô Hoàng Nguyệt không nhịn được phốc phốc bật cười "Ai bảo ngươi không chịu làm bài tập a, tý Trương chủ nghiệm hỏi tới xem ngươi làm sao ứng phó a" "Hừ, có gì to tát, quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn" "Hơn nữa, ta nhớ ai đó vừa nhận mình là thành thật tiểu lang quân a, nhanh như vậy liền nói dối rồi?" Vô Thường Hy Lúc này, Vô Thường Hy cảm thấy mặt mình có chút đau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]