Lăng Huyền Phong cũng không muốn kéo dài thời gian, dặn dò thoáng qua phân bộ Phục Ma Hội cùng Cái Bang, sau đó cùng với Tô Mị, Cát Dụ Thành, Vân Đỉnh Thiên rời đi về Ngọa Đương.
Trên đường đi, Tô Mị hỏi:
- Tướng công, sau này chàng có tính toán gì không?
Lăng Huyền Phong cân nhắc một chút rồi nói ra:
- Có chứ, nhiều là đằng khác. Ta còn phải về Kim Lăng có việc.
- Việc gì thế?
- Đương nhiên là việc cơ mật rồi.
Hắn vừa cười vừa nhéo Tô Mị, khiến cho hai bên má của nàng biến thành màu đỏ như quả táo.
- Tướng công, cho thiếp đi cùng nha.
Tô Mị nháy mắt với hắn. Lăng Huyền Phong giả vờ:
- Nào có được, chuyện hệ trọng của người ta, làm sao mà có thể mang nàng theo.
- Đi mà, cho thiếp đi cùng với.
Tô Mị mè nheo đòi hắn cho đi cùng bằng được. Cuối cùng không nhịn được cười hắn mới nói:
- Ta đùa thôi. Nếu nàng muốn đi theo thì cũng được, nhưng mà không được đùa nghịch linh tinh, phải nghe theo lời của ta.
- Hi hi! Phu quân là tốt nhất! Chẳng qua thiếp đùa như vậy thôi, thiếp vẫn còn việc phải ở lại Ngọa Đương không thể đi theo chàng được, thật là tiếc a! Nhưng phu quân có tâm ý như vậy thiếp rất mừng.
Tô Mị hôn lên má hắn một cái, sau đó cười mỉm và cùng sóng vai với hắn và đoàn người quay trở lại Ngọa Đương.
--------------------------------------
Ngọa Đương thành so với trước kia đã nhộn nhịp hơn hẳn. Dân số bỗng thoáng chốc tăng lên hơn mấy chục vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917061/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.