- Các đệ tử! Giết cho ta!
- Các huynh đệ! Sát!
Đôi bên lại tiếp tục mở màn chém giết. Mỗi giây mỗi phút đều có không dưới mười người ngã xuống. Lăng gia không hổ danh đệ nhất gia tộc tại Mặc Thủy thành, chiến lực của các tộc nhân vô cùng cường hãn, cơ hồ như sói lạc bầy dê, lấy một địch mười. Tuy nhiên, phe hắc y nhân lại có lợi thế về số lượng, chơi chiến thuật biển người vây công. Cứ như vậy, mỗi đệ tử Lăng gia ngã xuống đều kéo theo ít nhất mười người phe hắc y! Không thể không nói đây là một đấu pháp điên rồ!
Riêng Lăng Phiên Hùng hắn chưa vội tham chiến mà đứng một bên nhìn lược trận. Tu vi của hắn là cao nhất ở đây, đạt tới Ngũ giai Võ Tôn. Tuy rằng hắn ôm tâm lý liều chết, nhưng cũng không phải muốn toàn bộ Lăng gia đệ tử táng thân nơi này. Hắn sẽ để ý xem có hắc y nhân nào đặc biệt nguy hiểm, liền vô tình ra tay diệt sát. Kết quả là tuy mới chỉ giết có vài người, nhưng đó đều là cao thủ trong cao thủ! Ngoài ra, hắn vẫn luôn dùng khí thế của mình chèn ép các thủ lĩnh của đám hắc y nhân.
Quan sát được một hồi, Lăng Phiên Hùng hướng một tên thủ lĩnh nói lớn:
- Kim huynh! Đánh thì cũng đánh rồi. Cần gì phải che mặt nữa? Thống khoái một chút xem nào!
Trong đám thủ lĩnh, một tên dáng người hơi thấp bỗng dưng khựng lại một chút, sau đó cười nhạt rồi cởi mũ khăn che mặt ra:
- Lăng huynh tuệ đuốc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917055/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.