- Ồ, nếu như Ôn đại sư đã mở lời, vậy Lục mỗ đành ngồi uống trà vậy.
Lục Gia Nhất ở một bên hưởng thụ Sương nhi đấm bóp, một bên được Hồng nhi rót trà và đút cho hắn ăn hoa quả.
- Lục huynh đúng là diễm phúc không tệ nha. Hai vị cô nương này đều là thuộc diện sắc nước hương trời, lại còn là sinh đôi tỷ muội nữa.
Lăng Huyền Phong cười đùa.
- Lăng thế huynh quá khen. Từ nhỏ hai nàng đã đi theo Lục mỗ, ta rất coi trọng các nàng. Tuy rằng thân phận là thị nữ, tuy nhiên các nàng chính là thê tử của Lục mỗ. Chuyện này trên dưới Lục gia đều biết. Sắp tới nhà ta cũng đang chờ ngày lành tháng tốt. Hy vọng rằng lúc đó Lăng huynh có thể đến uống một chén rượu.
Sương nhi, Hồng nhi nghe thấy Lục Gia Nhất nhận hai người bọn bọ là thê tử, tức thì sắc mặt đỏ bừng, vô cùng xấu hổ, tuy nhiên trong lòng lại một trận ngọt ngào tựa như rót mật.
- Thiếu gia, hai người chúng thiếp nào dám nhận, chỉ mong được ở bên phục thị thiếu gia là đủ. - Sương nhi lên tiếng. Ở một bên thì Hồng nhi cũng gật đầu.
Lục Gia Nhất cười ha hả, yêu thương vuốt nhẹ lên má Hồng nhi mà thâm tình nói:
- Ngốc ạ, ngoại trừ hai nàng ra, Lục mỗ đã thề không lấy ai khác làm vợ. Các nàng mà không nhận lời, ta biết phải làm sao?
Ở một bên được vô tình ăn cơm chó, Lăng Huyền Phong trên đầu nổi vài vạch đen. Ngày trước hắn cũng đã ở trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917049/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.