Sáng hôm sau....
Ngao ô!!!!
Một tiếng hú rợn người vang lên, làm tất cả mọi người giật mình kinh hãi.
- Báo động! Quân địch tấn công!!!
Tiếng kẻng báo động liên hồi vang lên, toàn bộ nhân thủ mau chóng chạy lại vị trí của mình, vũ khí sẵn sàng nghênh địch. Lăng Huyền Phong cùng chúng tướng rất nhanh đã có mặt trên tường thành.
- Đội hình này... - Lương phó tướng lẩm bẩm.
- Có chuyện gì sao? - Lăng Huyền Phong hỏi
- Không có gì,... ta thấy...
- Có chuyện gì cứ nói, ở đây ngươi là một trong số những người kinh lịch trận mạc nhiều nhất, nếu thấy có gì không ổn cứ nói lại.
- Lăng công tử, ta thấy đội hình lần này của chúng, có vẻ như không muốn công thật.
- Ý là gì?
- Công tử nhìn xem, bọn chúng điều động hầu hết là Lang binh cầm khiên đằng trước, cung thủ phía sau, hai bên là Lang kỵ. Đội hình này có thể nói là khá thường gặp trong các cuộc chiến, nhưng chủ yếu chỉ gặp khi hai quân đụng độ ở nơi đồng bằng thoáng đãng. Công tử nhìn tiếp, khí giới công thành của bọn chúng chuẩn bị cuãng quả thật sơ sài đi, chỉ lác đác một vài cái thang mây công thành. Nếu dùng đội hình này mà đi công thành, có đánh chết ta cũng không tin.
- Vậy ý Lương phó tướng là chúng đang thử ta?
- Chính xác hơn là chúng đang thử khả năng phòng thủ của chúng ta.
- Hừm... ta hiểu rồi...
Sau một hồi suy nghĩ, Lăng Huyền Phong hô:
- Truyền lệnh, giáp sĩ trên tường thành lên phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917032/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.