- Ta... một thân công lực của ta... không điều động được!
Vân Đỉnh Thiên bị khoát chặt trong huyết trận, không những không thể cử động, mà một thân tu vi cũng bị phong bế. Hiện tại giống như cá nằm trên thớt vậy.
- Đương nhiên! Huyết trận của bản tọa sẽ phong ấn tu vi của ngươi lại. Bây giờ tiểu tử ngươi chỉ coi như là một phàm nhân mà thôi! Hắc hắc!
Thôn Hài cười lạnh, hai tay chắp sau lưng, chậm rãi tiến đến gần. Đến chỗ của Vân Đỉnh Thiên, Thôn Hài giơ tay lên, tung ra một quyền
Phanh!
Cú đấm này thuần túy là sức mạnh nhục thân, không có một tia công lực nào. Vân Đỉnh Thiên bị đánh bay ra ngoài mười mét, huyết trận cũng bay theo khóa chặt lấy cơ thể hắn.
- Vân Đỉnh Thiên. Mấy quyền mấy cước này là đáp lễ vừa nãy ngươi đánh bản tọa! Ha ha ha ha ha!!!
Phanh! Phanh! Phanh!
Liên tiếp những cú đấm cú đá hạ xuống người Vân Đỉnh Thiên. Hắn không thể cựa quậy, tu vi cũng không thôi động được, chỉ có cách giơ đầu chịu báng. Cũng may thân thể hắn cũng coi như mạnh mẽ, chịu liên tiếp những cú đấm không khác gì những tảng đá ngàn cân nện vào người mà chỉ phun máu. Hành hạ Vân Đỉnh Thiên chán chê, Thôn Hài bẻ cổ kêu cái "rắc", quay sang chỗ Lăng Huyền Phong đang đứng.
- Tiểu tử! Lần trước không kiểm tra kỹ, lại để ngươi thoát được một kiếp. Yên tâm, hôm nay bản tọa có rất nhiều thời gian. Vì dám cả gan xen vào chuyện của Thái Sư, nên ngươi phải chết. Chậc chậc! Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917027/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.