- Quách Nguyên Soái, ngài mau quay lại giải cứu Hoàng thân quốc thích! Huyết mạch của Long gia không được đứt đoạn! Long Tường đã không còn là bản thân hắn nữa rồi!
Lăng Huyền Phong quát.
Quách Vọng Sơn suy nghĩ trong phút chốc, sau đó gật đầu thoát ra khỏi Chính Điện. Lão nhanh chóng triệu tập thân vệ bắt đầu mở đường xông vào trong để giải cứu Hoàng Thân Quốc Thích đang bị bao vây.
- Phụ Hoàng! Phụ Hoàng! Không! Xin ngài tỉnh lại! Đừng có hồ đồ nữa!
Trưởng Công chúa Long Nguyệt Nhi khóc lóc chạy tới ôm lấy tay của Long Tường. Nàng không dám tin nam nhân trước mặt này chính là phụ hoàng. Nàng không muốn tin đây là sự thật. Trong cơn hoảng loạn, nàng túm lấy tay Long Tường mà khóc lớn. Long Tường lúc này bất chợt trong mắt nổi lên một tia dị dạng rồi cười lạnh:
- Hắc hắc! Ta từ trước tới nay phải ẩn giấu thật là sâu, nhiều khi hận không thể mổ bụng, moi tim các ngươi để xả nỗi hận trong lòng! Ha ha ha! Nhận lấy này!
Phanh!!
Hắn gạt tay Long Nguyệt Nhi ra, sau đó tung một chưởng vào ngực nàng.
- Phụ hoàng, ngài....
Long Nguyệt Nhi phun một búng máu, ngơ ngác nhìn Long Tường, trong người nàng lục phủ ngũ tạng đã bị đảo lộn. Sau khi phun thêm một ngụm máu tươi, nàng liền bất tỉnh.
Lăng Huyền Phong vội vã chạy tới ôm lấy Long Nguyệt Nhi, triển khai dò xét kinh mạch. Sắc mặt hắn khẽ biến một chút, sau đó trầm giọng:
- Người đâu! Mau đưa công chúa về Độc Cô Phủ mau!
Hai nữ đệ tử Phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917020/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.