- Oa! Thật là thơm!
Vu Thiên Tuyết nhìn nồi nước đang sôi ùng ục mà hít lấy hít để, còn nhắm mắt lại mà hưởng thụ nữa. Tuy rằng chưa chính thức được ăn, ngửi mùi hương của nước dùng thôi cũng đã là cực phẩm rồi. Ở gần đó, Lăng Huyền Phong cùng Dương Quá và Tiểu Long nữ đang chuẩn bị bánh phở và thịt gà cùng gia vị. Do nhìn thấy Dương Quá cứ vừa nhìn vừa chảy nước miếng, sợ mất vệ sinh nên Lăng Huyền Phong giao cho hắn công việc cán bột. Dương Quá vẻ mặt tội nghiệp vừa cán vừa lẩm bẩm.
- Ngươi lẩm bẩm gì thế?
- Ách!... Thiếu gia... thuộc hạ không...không có gì... hắc hắc
Nhe răng nở một nụ cười ranh mãnh, hắn không lầm bầm nữa mà ra sức cán bột liên tục. Lăng Huyền Phong cũng gọi Vu Thiên Tuyết lại, hướng dẫn cho nàng làm cùng.
- Oa, hóa ra gia vị có thể dùng như thế sao? Hồi hương, hành củ, gừng, còn cả quế nữa...
Vu Thiên Tuyết vừa làm vừa tấm tắc. Mặc dù nàng mang tiếng bạo lực nữ nhân, nhưng khoản nữ công gia chánh thì nàng cũng không hề kém chút nào.
- Thiếu gia! Cái kia bánh... bánh gì nhỉ... à ừ, bánh chưng có còn nữa không, hay phải làm lại từ đầu?
Tiểu Long nữ ngập ngừng hỏi. Tuy rằng nàng cũng khá thích phở gà, nhưng bánh chưng lại làm cho nàng có cảm giác giản dị, dân giã. Nguyên liệu làm bánh cũng đơn giản. Không những thế, khi ăn nàng luôn hồi tưởng lại thời thơ ấu, nàng vẫn nhớ mùi hương của cơm do mẹ nàng làm, khiến nàng nhớ mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917001/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.